Editor: Bạch Ân Hy (Hy Hy)
Thiên Dạ ngồi trên giường, một ngày một đêm không ăn gì khiến cho thân thểnàng có chút suy yếu, lão hổ ở đây,nàng không dám đi ra ngoài tìm thức ăn, chỉ có thể mạnh mẽ chống đỡ như vậy, dần dần, nàng bị đói đếnchoáng váng hoa mắt, không ngồi nổi, vô lực nằm xuống giường.
Lão hổ nằm trên mặt đất, dường như phát hiện nàng có chút không phù hợp, từ mặt đất đứng dậy, đi ra ngoài động. Trong chốc lát, trước miệng đã gậmmột khối thịt tươichảy máu đầm đìa mà tiến vào. Nó nhảy lên giường,đẩy đẩy Thiên Dạ, rồi mới đặt khối thịt kia đặt ở bên cạnh nàng, xoayngười lại nhảy xuống khỏi giường đá, nằm úp sấp trên mặt đất, con ngươivàng nhạt sắc bén mở to nhìn nàng.
Thiên Dạ mở mắt, nhìn tới vậtbên người, mùi máu tươi nồng nặc xộc vào mũi, ngay lập tức làm cho dạdày trống rỗng của nàng nổi lên một trận ghê tởm.
“Ọe..”
Nàng bấu chặt chiếc giường, khổ sở nôn khan.
Chà xát khóe miệng đến mỏi mệt, nâng đôi mắt nhìn lão hổ một cái, liền đẩykhối thịt tươi còn chảy máu đầm đìa qua bên cạnh, rồi mới nằm lại trêngiường, đưa lưng về phía nó tiếp tục nhắm mắt.
Suynghĩ kia của lão hổ làm sao nàng có thể không rõ, nhưng là, quả thật nàng không ănvô kiểu đồ ăn này được, nàng là người, không phải dã thú.
Ánh nhìn sắc bén của lão hổ hiện lên sự nghi hoặc, bình tĩnh nhìn bóng lưng Thiên Dạ trong chốc lát. Bỗng nhiên, nó lại đứng dậy, chạy ra ngoàiđộng. Lần này, thời gian nó rời khỏi hơi dài một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phu-cuong-cuong-thuong/1523588/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.