Edit : Ong MD
Beta : Như Bình
Đưa mắt nhìn nhau, ba người lớn trong phút chốc đều hóa thành ngây ngốc.
Một hồi lâu sau, Phi Lâm đã ngăn chặn được khí độc lan ra trong cơ thể Mộ Ải, y xoa xoa mi tâm, khẽ liếc nửa con mắt nhìn Thánh Thiên Vực đứng bên cạnh mỗi tay ôm một đứa nhóc kia, vẻ mặt y dường như đang dở khóc dở cười lắc lắc đầu.
Trong lòng Phi Lâm đã sớm có sự chuẩn bị, nếu Vân Khinh bình an sinh hai đứa bé này thì có khả năng chúng sẽ không giống như người bình thường, ngay cả việc thai chết lưu y cũng đã từng nghĩ qua. Nhưng mà chưa bao giờ nghĩ đến Vân Khinh lại sinh ra hai đứa trẻ toàn thân đầy độc thế này, giờ thì hay rồi, y cũng không biết nên nói gì cho phải đây.
Bên cạnh, sắc mặt của Độc Cô Tuyệt lúc này cũng có chút méo mó, hai đứa con của hắn thật đã vượt xa mọi dự liệu của hắn.
Cảm giác được Vân Khinh đang nằm trong lòng mình, hơi thở đã ổn định và đang chìm sâu vào giấc ngủ, xem ra viên thuốc của Thánh Thiên Vực đã có tác dụng. Lập tức Độc Cô Tuyệt cực kỳ nhẹ nhàng đem Vân Khinh đặt lên giường rồi đứng dậy đi về phía Thánh Thiên Vực, vừa đi vừa vươn hai tay ra nói: “Đưa ta.”
“Đưa ngươi? Không muốn bị độc chết thì mau đứng qua một bên đi.” Thánh Thiên Vực liếc mắt nhìn Độc Cô Tuyệt một cái, đồng thời cũng thu hồi lại vẻ mặt khiếp sợ.
Độc Cô Tuyệt vừa nghe liền nhướng mày, ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phi/1411799/chuong-150.html