Edit & beta : Vô Phương
Cờ trận bay phấp phới, gót sắt cuốn theo từng lớp bụi dày đặc che phủ cả không gian, thế tấn công ào ạt như thác đổ.
Độc Cô Tuyệt thấy thế tấn công của Bình quận vương quá nhanh, tiếng vó ngựa chỉnh tề, đồng loạt, quả là những tinh binh có tố chất đã được huấn luyện nhuần nhuyễn, lập tức nghiêm sắc mặt, nhanh chóng giương tay đưa ra vài dấu hiệu, ghì cương ngựa lại, không tiến vào thành nữa mà quay đầu ngựa đi ra phía ngoài thành. Tất cả người ngựa bọn họ không thể vào trong thành lúc này, vậy thì đành hạ quân ở bãi ngoài thành vậy.
Vân Khinh thấy vậy giơ tay lên, dừng chiến xa lại, định quay đầu đi cùng Độc Cô Tuyệt. Độc Cô Tuyệt nghe tiếng động, có vẻ hiểu được hàm ý của Vân Khinh, không hề quay đầu chỉ trầm giọng quát: “Trong thành giao cho nàng, ngoài thành để cho ta”. Dứt lời, tay vung lên ra hiệu, mang theo mấy vạn binh lính vẫn chưa kịp vào thành, bắt đầu ở ngoài thành triển khai trận thế.
Những mũi tên sắt phát ra ánh sáng lạnh lẽo, nhắm thẳng vào Bình quận vương đang phóng vội đến.
Vân Khinh nghe vậy khẽ cắn môi, cô hiểu ý Độc Cô Tuyệt, ngoài thành rất nguy hiểm, với tình trạng của cô hiện giờ tới đó đã không giúp được gì, có thể còn trở thành trở ngại. Chiến trường là chiến trường, không phải khu vui chơi, tư tình nhi nữ. Hít sâu một hơi, Vân Khinh cắn răng, sắc mặt vô cùng bình tĩnh hướng phía trước vung tay lên, dẫn theo mấy vạn binh sĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phi/1411794/chuong-145.html