Edit : Ong MD
Beta : Vô Phương
Cảnh xuân đẹp đến mê hồn, từng cơn gió xuân ấm áp lướt qua, trong cung thứ tư – cung hoa đào, hoa đào hé nở như nàng thiếu nữ xuân thì lại càng thêm diễm lệ.
“Cái gì, Vân Khinh bị Nam Vực vương bắt đi?” Tiếng gầm giận dữ từ trong cung thứ ba truyền ra. Độc Cô Tuyệt nhìn chằm chằm Phi Lâm đang đứng trước mặt, sắc mặt dữ tợn giống như muốn ăn tươi nuốt sống người ta.
Phi Lâm đem long cân mà Vân Khinh bắt được ở sông Cửu Khúc Long đến cho Tuyết Cơ, chính y tự mình mang về, vì nếu để cho người khác mang thứ này về cho Tuyết Cơ thì y cũng không thể tin tưởng. Trong khi đó Đinh Phi Tình, Mộ Ải đã huy động lực lượng đuổi theo Nam Vực vương, không muốn về, cho nên y không còn cách nào khác.
Nghe vậy, Phi Lâm vừa phẩy tay, vừa chậm rãi nói: “Đúng vậy.”
Không ngờ rằng vừa nói hết câu, Độc Cô Tuyệt phất tay áo một cái liền lao ra bên ngoài, cả người hắn tràn đầy sát khí, nếu đem so với cung thứ ba cực nóng này thì còn có phần khủng khiếp hơn.
Mặc Ngân thấy vậy lắc mình một cái che ở trước người Độc Cô Tuyệt, sắc mặt cực kỳ khó coi, vội quát lên: “Bệ hạ, người không thể ra.” Độc Thiên Mạch trên người Độc Cô Tuyệt còn chưa được giải, mặc dù ở trong cung thứ ba này thoạt nhìn thì không có việc gì xảy ra, nhưng một khi đi ra khỏi nơi này, hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi.
“Tránh ra.” Độc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phi/1411779/chuong-130.html