“Trên mặt Vân Khinh có gì không ổn chăng?” Vừa vào Phượng Minh điện, Vân Khinh kéo Tuyết Vương phi ngồi xuống. Thấy Tuyết Vương phi lặng im nhìn chằm chằm vào mặt mình như không hề chớp mắt, Vân Khinh cảm thấy kinh ngạc lên tiếng hỏi.
Tuyết Vương phi giật mình, phục hồi lại tinh thần, vội vàng lắc đầu: “Không có, không có, chỉ là dung nhan của vương hậu quá khuynh thành, khiến bản cung nhìn đến thất thần.”
Phi Lâm đi theo nghe vậy, không mặn không nhạt nhìn Tuyết Vương phi. Lời nói này rõ ràng là không hợp tình hợp lý, bà cũng không phải đàn ông, sao lại nhìn dung nhan của Vân Khinh mà thất thần được?
Sở Vân và Mộ Ải không đi theo mọi người ngay, lúc này cũng bước vào nghe được câu này của Tuyết Vương phi đều tự nhíu mày, không nói một tiếng nào.
Vân Khinh không hề mảy may nghi ngờ, mỉm cười bưng trà đến, thuận tay rót cho Tuyết Vương phi.
Tuyết Vương phi thấy vậy chợt đứng lên, cuống quýt nói: “Việc này không hợp quy củ, không được!” Vừa nói vừa vội vàng đưa tay ra đón ấm trà từ tay Vân Khinh.
Vân Khinh thấy vậy hơi ngạc nhiên nhìn Tuyết Vương phi.
Thượng Quan Kính đứng một bên nhìn qua, nói với Tuyết Vương phi: “Mẫu phi, không cần phải câu nệ quy củ, ở đây Vân Khinh cũng không để ý quy củ nhiều vậy đâu, cứ thoải mái là được rồi.”
Trong vương cung của bảy nước, nơi nơi đều là quy củ chồng chất. Phẩm chất, tôn ti, vô cùng nghiêm cẩn, thường làm cho người ta phải thận trọng. Chủ tử làm việc gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phi/1411751/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.