Đám xuyên sơn giáp đào thành một cái hang rất lớn, cho nên vấn đề ra khỏi lăng mộ trở nên cực kỳ đơn giản.
Đoàn người ra khỏi hoàng lăng, Độc Cô Hành lập tức chuẩn bị xe ngựa loại tốt nhất vô cùng kỹ lưỡng, không ở lại hoàng lăng thêm một giây phút nào mà chở ngay đám người Độc Cô Tuyệt và Vân Khinh chạy suốt ngày đêm trở về kinh thành.
Suốt cả tháng nay, ngày nào cũng lo lắng, suy nghĩ vì chuyện của Độc Cô Tuyệt nên đại sự trong triều chẳng hề xử lý tới nơi tới chốn. Nhưng lý do chính không thể chậm trễ hơn nữa là vì đám người Vân Khinh bị nhịn đói suốt cả tháng nay, gầy trơ xương, các cơ năng chức năng trên cơ thể đều xuất hiện hiện tượng suy nhược, khỏe mạnh như Độc Cô Tuyệt thì không quá nghiêm trọng, nhưng Vân Khinh vốn không có nội lực, gần như đã không gắng gượng nổi nữa. Do vậy, phải nhanh chóng hồi kinh để ngự y điều dưỡng.
Bởi vậy, vừa ra khỏi lăng mộ, đám người Vân Khinh, Độc Cô Tuyệt đều được bí mật đưa thẳng về kinh thành, chỉ để lại Công Bộ Thượng đại phu ở hoàng lăng xử lý mọi chuyện, cũng là người đã vô cùng may mắn vì Độc Cô Tuyệt không sao và vạn phần khiếp sợ vì chứng kiến cảnh người có thể ngự thú.
Thời gian trôi qua vùn vụt, cả đám người lẳng lặng trở về, mới đó mà đã về Đô thành Tần quốc được ba bốn ngày rồi.
Hôm nay, lúc mặt trời lên cao, rốt cục Độc Cô Hành cũng xử lý xong việc triều chính đã ứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phi/1411722/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.