“Chúng ta bị lộ tung tích sao?” Sở Vân nhanh chóng ra hiệu bằng tay.
Độc Cô Tuyệt nhăn tít hai hàng lông mày lại, nghĩ nghĩ một chút rồi lắc đầu, khẽ liếc mắt với Mặc Ly ngồi cạnh. Mặc Ly hiểu ý, liền bước lại gần tường, dùng mũi kiếm chọc vào một khe hở trên đó nới rộng ra rồi ghé mắt nhìn.
Chỉ lát sau, Mặc Ly quay lại, vẻ mặt nghiêm trọng nói rất khẽ. “Toàn bộ đều ngủ say, xem ra đây là một loại mê huyễn dược nào đó.” Chẳng trách bọn họ kiểm tra không thấy độc, căn bản không phải là độc thật sự.
Độc Cô Tuyệt cười nhạt một tiếng, lẩm bẩm một mình. “Thật đúng là nể mặt ta.”
Vân Khinh nghe vậy, quay sang liếc Độc Cô Tuyệt. Dùng mê dược với toàn bộ khách tới thị trấn, chỉ để kiểm tra và truy sát mấy người này, xem ra công sức bỏ vào đây không thể không xem thường. Nhìn khắp cả bảy nước, chưa từng có chuyện đóng biên giới lại như vậy bao giờ. Không biết mặt thật của đối thủ mà lại cũng không dám buông tha, thà bắt nhầm còn hơn bỏ sót, huy động lực lượng tới mức này, xem ra trên người gã họ Độc Cô kia có vấn đề gì đó vô cùng quan trọng.
Vân Khinh chỉ liếc qua một cái, Độc Cô Tuyệt ngồi cạnh lại nhìn thấy, liền không bỏ qua mà quay lại híp mắt nhìn cô, khiến Vân Khinh lặng lẽ quay đi. Mà gã kia lại không để cô tùy ý như thế. Cánh tay vươn ra nhanh như chớp, bàn tay nắm lấy cằm Vân Khinh không cho quay đi, hắn nheo nheo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phi/1411658/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.