Trong phòng, Vân Thiên Vũ vừa dứt lời, bộ mặt Vân Lôi khó tin nhìn người trên giường, sắc mặt từ trắng chuyển sang đen.
Thân là Hậu gia Vĩnh Ninh Hậu phủ, hắn luôn luôn nói một là một, khi nào thì bị người châm chọc như thế, huống chi người châm chọc hắn lại là nữ nhi phế vật của hắn.
Điều này càng làm cho hắn khó có thể tiếp nhận, cho nên Vân Lôi tức giận mắng to: “Nghiệt nữ, ngươi dám cùng trưởng bối nói chuyện như vậy, hôm nay ta không đánh chết ngươi, ta không phải phụ thân ngươi.”
Hắn hướng Vân Thiên Vũ tát một cái, Vân Thiên Vũ thân thể vừa động, bàn tay kia đánh lên giường bên cạnh nàng.
Ba một thanh âm vang lên, có thể thấy được lực đạo không nhẹ, nếu như mộttát này đánh lên trên mặt Vân Thiên Vũ, chỉ sợ nàng phải mất nửa cáimạng.
Mặc dù một cái tát không có đánh đến trên mặt của nàng,nhưng nàng vừa động, liên lụy đến vết thương trên người, đau đớn khiếncho người nàng không khỏi toát một tầng mồ hôi lạnh.
Vân Thiên Vũ ngẩng đầu nhìn chằm chằm Vân Lôi, thần sắc trong mắt lạnh như băng,kích động tức giận trong lòng Vân Lôi, tay theo bản năng lần nữa dươnglên, miệng đồng thời mắng: “Nghiệt nữ, ánh mắt ngươi như vậy là sao, lão tử hôm nay không thể không đánh chết ngươi.”
Nhưng lần này bàntay của Lôi Vân bị người kéo lại, còn có một âm thanh mềm mại đáng yêuvang lên: “Được rồi, Hậu gia ngươi đừng tức giận, ngươi quên ngươi tớiđây là có chuyện sao?”
Tất cả lời này, rốt cuộc Vân Lôi mới nhớđến mục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phi-thien-ha-than-y-dai-tieu-thu/52374/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.