Chương trước
Chương sau
Vân Thiên Vũ gật đầu, sắc mặt khó coi.

Bởi vì theo lý thì bây giờ nàng đi tu luyện, nhưng lúc trước Tư Không viện trưởng nói rất rõ, ông lão Linh Hoàng của Thanh Long thế gia đang trông coi bên ngoài, nàng đi ra ngoài thế nào đây.

Vân Thiên Vũ suy nghĩ bắt đầu buồn rầu, Tiêu Cửu Uyên ở bên cạnh nhìn thấy hết, hắn ngẩng đầu nhìn Vân Thiên Vũ nói: “Hai ngày này đợi Ma Ảnh trở về, ta về gia tộc một chút, bắt cho bọn họ rút người lại, tuyệt đối không để cho bọn họ lại xúc phạm đến nàng.” 

Vân Thiên Vũ vừa nghe hắn nói như thế, nhanh xòe tay nắm tay hắn.

“Không cần phải về, nếu chàng trở về không chừng sẽ gặp nguy hiểm, còn nữa không chừng bọn họ còn có thể thay đổi trí nhớ của chàng, đến lúc đó chỉ sợ chàng không nhớ ra ta.”

Vân Thiên Vũ hoài nghi ký ức của Tiêu Cửu Uyên là bị ông lão Linh Tôn Thanh Long thế gia dùng thủ pháp đặc biệt nào đó phong ấn chế trụ. 

Cái ông lão Linh Tôn này nếu có thể phong ấn chế trụ ký ức trước kia của Tiêu Cửu Uyên, như vậy lão cũng có thể phong ấn những ký ức gần đây của hắn.

Tiêu Cửu Uyên không nhớ ra nàng, làm sao bây giờ?

Nàng không thể để cho hắn quên nàng. 

Cho nên nàng không muốn để hắn mạo hiểm trở về.

Tiêu Cửu Uyên duỗi tay ra cầm tay nàng, đang muốn nói.

Bên ngoài, Cổ Dao sải bước đi đến, nhanh mở miệng nói: “Bùi Khê, bên trong học viện có người bị thương, bọn họ tìm ngươi đến chữa trị cho bọn họ.” 

Tiêu Cửu Uyên nghe lời này bất mãn nhíu mày, đang muốn đuổi Cổ Dao quay về.

Vân Thiên Vũ nhanh chóng kéo tay Tiêu Cửu Uyên nói: “Đi, chúng ta cùng đi chữa trị cho bệnh nhân đi.”

Ngược lại lúc này nàng không có việc gì, không tu luyện linh lực, lại không có cách nào ra ngoài tu luyện linh lực, không bằng đi cứu người vậy. 

Dù gì cũng tích góp một ít điểm.

Mở ra phượng linh giới tầng thứ ba, nàng hoài nghi có phải có tầng thứ tư không, nếu như có tầng thứ tư, nàng tích góp từng tí một điểm có thể mở ra tầng thứ tư.

Cho nên nàng vẫn đi cứu người. 

Đúng lúc có thể chuyển dời suy nghĩ muốn trở về Thanh Long thế gia của Tiêu Cửu Uyên.

Vân Thiên Vũ nghĩ kéo tay Tiêu Cửu Uyên, nói Cổ Dao đi trước dẫn đường, bọn họ đi cứu người.

Mặc dù Tiêu Cửu Uyên không cam tâm tình nguyện làm chuyện như vậy lắm,nhưng Vân Thiên Vũ lên tiếng, hắn cũng vui vẻ đi với nàng. 

Cho nên mấy người đi thẳng đến chỗ người bị thương.

Đợi đến khi gặp đệ tử bị thương, Vân Thiên Vũ lập tức bận rộn, Tiêu Cửu Uyên hỗ trợ cho nàng.

Hai người bận rộn một lúc, một đệ tử của Viêm Minh đến tìm Tiêu Cửu Uyên nói, viện trưởng nói hắn qua đó một chuyến, nói có việc muốn tìm hắn. 

Tiêu Cửu Uyên liếc mắt nhìn Vân Thiên Vũ, chào nàng một tiếng, xoay người đi tìm viện trưởng.

Lúc đầu hắn chỉ cho rằng đi một lúc liền trở về, thật không ngờ sau khi hắn qua đó mới phát hiện sở dĩ viện trưởng tìm hắn là do Thanh Long thế gia, phụ thân của hắn phái người tới đón hắn về gia tộc.

Sắc mặt Tiêu Cửu Uyên lập tức khó coi, lập tức từ chối quyết định của gia tộc. 

Bọn họ làm như vậy rõ ràng là muốn chia rẽ hắn và Vũ Nhi, nói không chứng sau khi hắn và Vũ Nhi xa nhau bọn họ còn muốn âm thầm giết Vũ Nhi.

Chuyện như vậy, hắn làm sao có thể đồng ý, cho nên Tiêu Cửu Uyên dứt khoát cự tuyệt chuyện trở về gia tộc.

Đón hắn về Thanh Long thế gia chính là hai vị trưởng lão trong gia tộc. 

Bọn họ một lòng muốn mang Tiêu Cửu Uyên về gia tộc, cho nên nên họ cố hết sức thuyết phục Tiêu Cửu Uyên để ngăn không cho Tiêu Cửu Uyên rời đi.

Bên này người Thanh Long thế gia ngăn cản Tiêu Cửu Uyên không cho hắn rời đi.

Bên kia, Vân Thiên Vũ nhanh chóng chữa trị cho người bị thương xong. 

Nàng chữa trị xong, thấy Tiêu Cửu Uyên vẫn chưa về, liền đứng dậy đi thẳng về chỗ ở cùng với Cổ Dao.

Chỉ là hai người bọn họ đi một đoạn đường liển bị người khác cản lối.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.