Chương trước
Chương sau
Đến khi đa số mọi người đều chạy đến kho báu Bạch Vân thì phát hiện phía trước đều bị người khác vây quanh, căn bản không vào được, người chạy đến sau chỉ có thể ở bên ngoài quan sát.

Kho báu Bạch Vân ở phía trước vẫn đang chậm rãi mở ra, cho đến khi khai quật xong, hoàn toàn lộ ra trên mặt đất.

Bốn phía có không ít người vừa nhìn thấy kho báu Bạch Vân đã được khai quật, mọi người hưng phấn vội vàng chạy về phía kho báu Bạch Vân, nhưng bọn họ vừa nhảy lên bậc thang thì phát ra tiếng kêu thảm thiết. 

Chỉ thấy những người đó sau khi đáp xuống bậc thang, bậc thang lại hạ xuống, bọn họ rơi vào trong hố đen, phát ra tiếng kêu thê thảm, gần như là trong chớp mắt đã có hơn mười người bỏ mạng.

Lúc này người đứng xung quanh xem nhịn không được kêu lên: "A, bậc thang có cơ quan, nguy hiểm quá."

"Đúng đó, có cơ quan." 

Trong đám người, một số người linh lực cao thâm xoay người phóng đến, nhắm thẳng đến bên trong kho báu Bạch Vân.

Ai ngờ cuối cùng ở giữa không trung lại xuất hiện một vệt sáng xanh vô hình, người trực tiếp bị đánh bay trở lại.

Lúc này mọi người đã biết, nếu muốn đi vào kho báu Bạch Vân thì phải đi lên bậc thang để vào, mà trên bậc thang rõ ràng có cơ quan mật, bọn họ bước sai một bước sẽ rơi vào hố đen. 

Lúc này, tất cả mọi người đều không dám cử động. Cuối cùng trong đám người, có người nhanh chóng lớn tiếng nói: "Các vị, lúc trước chúng ta giành được tư liệu bức vẽ của học viện Kỳ Long, theo như trên tư liệu bức vẽ, nếu muốn đi vào kho báu Bạch Vân, nhất định phải đi lên bậc thang, mà bậc thang này mênh mông vô tận, thật ra chỉ có hai mươi bậc thang là có thể đi vào kho báu Bạch Vân, những bậc thang khác là cửa tử."

Người này vừa nói xong, mọi người hai mặt nhìn nhau, cuối cùng lại có người kêu lên: "Chúng ta cũng bằng lòng chia sẻ với mọi người, kho báu Bạch Vân này khai quật chỉ có hai canh giờ, hai canh giờ sau sẽ lập tức biến mất, cho nên nếu mọi người không hành động nhanh lên, hai canh giờ sau nó sẽ biến mất, cho nên chúng ta nhất định phải nhanh chóng động thủ."

Người này vừa nói xong thì nghe thấy trong đám người có người kêu to lên: "Lão tử liều mạng." 

Mấy bóng người phóng đi, chớp mắt đã rơi xuống bậc thang,nhưng cũng lập tức bị rơi vào hố đen, không có ai thành công không tổn hao gì mà đứng trên bậc thang cả.

Trong đám người, mọi người kinh hãi, vừa kinh vừa sợ, nhất thời không dám cử động.

Đúng lúc này, có tiếng cười to vang lên: "Ha ha, các ngươi đã không dám lên, vậy thì để lão tử." 

Vài bóng người bay lên trời, bay thẳng về phía bậc thang, mấy người đó nhanh chóng đạp lên bậc thang, cuối cùng lại thuận lợi đứng ở một chỗ nào đó trên bậc thang. Bọn họ hoàn toàn không giống những người trước đó rơi vào hố đen, mà thành công đứng ở trên bậc thang.

Lúc này trong đám người có người kinh ngạc ồ lên, mọi người đều bàn tán.

"Sao lại thế này? Tại sao bọn họ lại không sao hết?" 

"Đúng rồi, bọn họ chính là người lúc trước giành được bản vẽ từ chỗ bán đấu giá, chẳng lẽ trên bản vẽ có chỉ cách sao?"

"Đúng, nhất định là như vậy."

"Má ơi, sớm biết như vậy, chúng ta cũng phải giành." 

"Lúc này người ta đi vào rồi, chúng ta còn không đi được, làm sao đây?"

Mọi người đều kêu lên, ánh mắt của những người đứng xem lập tức nhìn chằm chằm vào những người đang đứng trên bậc thang.

Sau đó trong đám người có mấy bóng người lắc mình bay thẳng đến chỗ mấy người đó, những người này rõ ràng là muốn cướp bậc thang của người ta. 

Lúc này trên bậc thang đã trở thành một mớ hỗn độn.

Đúng lúc này, một giọng nói vang lên: "Nam Vân cung đoạt một bậc thang, Bắc Thương điện chúng ta há có thể tụt lại phía sau."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.