Chương trước
Chương sau
Điêu Gia nói xong, Tiểu Anh liền nói tiếp.

“Nếu có thể thuận lợi lấy được cây Tiên Linh, chẳng những chúng ta, mà còn tốt cho chủ tử.”

“Dù cho về sau ngươi không vào Tu Linh tháp, ngươi cũng có thể tu luyện bên cạnh cây Tiên Linh, hơn nữa trên cây Tiên Linh còn có những thứ như lá Linh Tử Linh, trên người nó tất cả đều là bảo bối, cho dù bên nào lấy được vào tay đều có thể tăng linh lực.”

“Lúc này đây nhất định chúng ta phải lấy được cây Tiên Linh.”

Vân Thiên Vũ mở to mắt ngây ngốc, nhìn ba con vật khó hiểu hỏi: “Các ngươi thật sự xác định trong kho báu Bạch Vân có cây Tiên Linh chứ?”

Ba linh thú suy nghĩ một chút lắc đầu: “Không thể xác định, nhưng có người đang len lén nói, nói bọn họ nhận được tin tức trong kho báu Bạch Vân có cây Tiên Linh, những tên kia đều nói muốn cướp cây Tiên Linnh, vì vậy chúng ta phải lấy được.”

Vân Thiên Vũ biết ba linh thú vẫn tâm niệm mong muốn có cây Tiên Linh, bây giờ có tung tích cây Tiên Linh rồi.

Sao chúng có thể không muốn.

“Được rồi, ta sẽ tận lực giúp các ngươi lấy được.”

Vân Thiên Vũ dứt lời, hai người Tiêu Cửu Uyên và Phượng Vô Nhai ngồi bên cạnh cùng nhìn về phía nàng.

Phượng Vô Nhai biết Vân Thiên Vũ có thể nói chuyện được với linh thú, cho nên nhìn ba linh thú nói dường như có cảm giác rất hứng thú.

Cho nên gã không nhịn được mở miệng hỏi: “Bọn chúng nói cái gì đó?”

Vân Thiên Vũ nhỏ giọng nói: “Bọn họ nói bên trong kho báu Bạch Vân có cây Tiên Linh, mà bọn chúng vẫn muốn lấy được cây Tiên Linh, nghe nói linh lực của cây Tiên Linh rất thanh thuần, là báu vật đối với linh thú.”

Lần này Tiêu Cửu Uyên và Phượng Vô Nhai đều ngạc nhiên?

Cây Tiên Linh?

“Cây Tiên Linh, mặc dù là một cái cây, nhu6ng nghe nói đó là một cái cây tinh linh, năm đó trong bảng xếp hạng linh thú nó từng đứng trong 10 linh thú hàng đầu.”

“Nếu quả thật có loại vật này, chỉ sợ các thế lực lớn cướp đoạt.”

“Xem ra lần này Kim Giác Châu sẽ có nhiều trận ác chiến, nhưng cái cây Tiên Linh này không phải ai muốn cũng lấy được, cần phải là người có duyên mới được.”

Vân Thiên Vũ khẽ gật đầu, trong lòng lại âm thầm hạ quyết tâm, nếu có cơ hội, nàng nhất định lấy được cây Tiên Linh giúp ba linh thú.

Bọn chúng luôn bên nàng, giúp đỡ nàng, cho nên dù có như thế nào nàng cũng phải giúp chúng lấy được cây Tiên Linh, để cho bọn chúng tu luyện thật tốt.

Nếu năng lực bọn họ cường đại lên, cũng là một chuyện tốt với nàng.

“Xem ra bên trong kho báu Bạch Vân có không ít thứ đồ tốt.”

Điểm này Tiêu Cửu Uyên và Phượng Vô Nhai đều đồng ý.

Bởi vì tiền bối Bạch Vân từng là đại tướng thủ hạ đắc lực nhất của Viêm Đế, trong tay hắn tất nhiên sẽ có rất nhiều báu vật.

“Chỉ mong lần này chúng ta có thể thuận lợi lấy được một hai món bảo bối.”

Phượng Vô Nhai vừa mới nói xong.

Trong phòng đấu giá náo nhiệt, chợt vang lên một giọng nói trong trẻo.

“Hoan nghên các vị khách quý đã tới phòng đấu giá lớn nhất của ta ở Kim Giác Châu, phòng đấu giá Kỳ Long.”

Trước buổi đấu giá còn rất náo nhiệt, nghe thấy giọng nói này, lập tức yên tĩnh lại.

Tất cả mọi người đều quay đầu nhìn bàn đấu giá, chỉ thấy phía trước đài cao, một nữ tử đang đứng mang một chiếc mạng lụa mỏng che lại, như ẩn như hiện, dễ dàng có thể nhìn ra vóc dáng nàng ta rất đẹp, chẳng những vóc dáng đẹp ngay cả khuôn mặt cũng hết sức xinh đẹp.

Sau khi nữ tử này xuất hiện có không ít người kêu lên, sau đó vỗ tay.

Nữ tử trên đài nhanh chóng nói thân phận của mình.

“Ta là đấu giá sư Mỹ Ngọc của phòng đấu giá Kỳ Long, sau đây ta sẽ bán đấu giá món đồ cho các vị.”

“Lúc này đây, phòng đấu giá của chúng ta có không phải thứ gì khác, tất cả đều liên qua tới bản đồ và tài liệu về kho báu Bạch Vân.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.