“Ngươi bề ngoài không có, bản lĩnh không có, ngay cả linh lực cũng không có, nhân phẩm còn vô cùng kém cỏi, thân là thái tử một nước nhưng đứng trước cảnh người dân Đông Ly quốc bị người Bắc Địch quốc ức hiếp ở trên đường mà không dám làm gì.”
“Ngươi cho rằng một người như ngươi có điểm nào đáng để Vân Thiên Vũ ta dụ dỗ, còn không biết xấu hổ đến mức độ nào nữa.”
Vân Thiên Vũ mắng xong liền không mắng nữa, người dân xung quanh bắt đầu bàn tán.
Nhưng lúc này có rất nhiều người nghiêng về phía Vân Thiên Vũ.
Cho rằng những lời Vân Thiên Vũ nói là đúng.
Thái tử bề ngoài không có, năng lực cũng không có, nhân phẩm thì cực kỳ kém cỏi.
Trước đây, khi bách tính Đông Ly quốc bị ức hiếp, gã không hề bảo vệ mà chỉ dương mắt nhìn họ bị đánh đập.
Người như vậy không xứng là thái tử.
Người như gã đáng để Linh Nghi quận chúa dụ dỗ sao?
Cho nên lời đồn Linh Nghi quận chúa dụ dỗ thái tử rất có thể là do chính thái tử sai người tung ra.
Bên ngoài phủ thái tử bàn tán rất nhiều.
Trong phủ thái tử, quản gia đã sớm bẩm báo tình hình cho thái tử.
Đêm qua thái tử bị Vân Thiên Vũ đánh trọng thương khắp người, ngự y bận rộn cả đêm mới tốt hơn một chút.
Sáng nay vốn dĩ đang nghỉ ngơi trong phủ, sau khi nghe quản gia bẩm báo lại mọi chuyện.
Thái tử suýt chút nữa tức chết.
Cuối cùng ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phi-thien-ha-than-y-dai-tieu-thu/3071825/chuong-612.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.