Vân Thiên Vũ nhìn Tiêu Cửu Uyên, chậm rãi nói.
“Ta cũng không biết loại bệnh này của ngươi đã đến mức độ nào rồi nên không chắc có thể trị được.”
Tiêu Cửu Uyên nghĩ về bệnh của mình, ánh mắt u ám trầm giọng đáp.
“Ta có thể cho nàng nhìn thấy bộ dạng lúc ta phát bệnh.”
“Chuyện này…”
Vân Thiên Vũ còn chưa nói dứt lời, Tiêu Cửu Uyên đã gọi Bạch Diệu từ bên ngoài vào.
“Lập tức đóng chặt tất cả cửa sổ của mật thất.”
Sắc mặt Bạch Diệu lập tức thay đổi, vội mở miệng ngăn cản: “Vương gia, tuyệt đối không thể, nếu vương gia vào trong mật thất sẽ?”
Bạch Diệu chưa nói hết đã bị Tiêu Cửu Uyên lạnh lùng quát: “Lập tức đi chuẩn bị đi.”
Bạch Diệu không dám nói thêm nữa, vội vàng đi ra ngoài chuẩn bị phong bế mật thất.
Phía sau đại sảnh, Vân Thiên Vũ nhìn Tiêu Cửu Uyên nói: “Ta không phải không tin ngươi, ta tin ngươi có hội chứng bài xích không gian kín.”
“Ta muốn cho nàng xem bệnh của ta có cách chữa trị hay không?”
Tiêu Cửu Uyên thật sự muốn chữa khỏi bệnh này, bởi vì nếu như người khác phát hiện hắn mắc loại bệnh này, rất có thể sẽ biến nó thành nhược điểm chí mạng của hắn, sau đó chỉ cần nhốt hắn trong một không gian bị bịt kín, hắn nhất định sẽ phát bệnh, đến lúc đó kẻ thù không tốn công tốn sức mà vẫn có thể dễ dàng giết hắn.
Cho nên từ trước đến nay hắn luôn muốn chữa khỏi loại bệnh này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phi-thien-ha-than-y-dai-tieu-thu/3071765/chuong-584.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.