Vân Thiên Tuyết quay đầu nhìn phía Tuyên vương Tiêu Thiên Dịch, lúc này Tiêu Thiên Dịch nhìn Tiêu Thiên Tuyết với ánh mắt sắc bén như một lưỡi dao, hung hăng đâm vào trái tim của nàng ta.
Vân Thiên Tuyết hoảng loạn, sợ hãi nói không nên lời, trong lòng hoàn toàn sụp đổ.
Nàng ta lập tức cảm thấy đất trời hoàn toàn đảo lộn.
Vân Thiên Tuyết nhìn Tiêu Thiên Dịch, ra sức lắc đầu: “Dịch ca ca, huynh phải tin muội, thật sự đúng là muội, là muội đã cứu huynh. Nữ nhân này lừa huynh. Nàng ta đang lừa gạt huynh.”
Vân Thiên Tuyết nói đến đây liền nghĩ đến một chuyện, cho dù Vân Thiên Vũ biết điểm đặc biệt của ngọc bội kia thì thế nào, nàng ta vẫn có thể nhận đó là đồ của mình.
Vân Thiên Tuyết suy nghĩ rồi liền xoay người dùng hết sức lực xông vào cướp miếng ngọc bội ở trong tay Vân Thiên Vũ.
Thật ra Vân Thiên Vũ không để ý đến miếng ngọc bội này, miếng ngọc bội tuy rất có giá trị nhưng chẳng qua cũng chỉ là một đồ vật, nàng không có tình cảm gì với nó.
Nhưng đồ của mình sao có thể để cho người khác cướp đi, cho nên Vân Thiên Vũ nắm chặt miếng ngọc bội không buông.
Vân Thiên Tuyết liều mạng cướp, cuối cùng miếng ngọc bội bị hai người giằng co đến rơi xuống đất, trong nháy mắt vỡ vụn thành từng mảnh.
Vân Thiên Tuyết nhào xuống nhặt những mảnh vỡ ở dưới đất.
Vân Thiên Vũ lại dẫm thẳng chân lên khiến cho ngọc bội càng thêm vỡ nát.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phi-thien-ha-than-y-dai-tieu-thu/3071628/chuong-514.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.