Nhưng dù hai người họ khó chịu thì thế nào.
Tiêu Cửu Uyên nhìn Tiêu Dạ Thần từ từ mở miệng: “Bổn vương đến phủ An thân vương là có chuyện muốn nói với quận chúa Linh Nghi, đúng lúc thấy có người muốn ám sát quận chúa Linh Nghi, cho nên đành ra tay giết thôi.”
Tiêu Dạ Thần nghe xong, khẽ gật đầu, nhìn về Phượng Vô Nhai, tức giận nói: “Phượng Vô Nhai, nửa đêm canh ba ngươi không ngủ đến phủ An thân vương làm loạn gì vậy.”
Sắc mặt Phượng Vô Nhai tối sầm lại, đây không phải là đối xử quá thiên vị sao, Tiêu Cửu Uyên và y đều giết người, sao y lại trở thành người gây rối chứ.
Phương Vô Nhai lạnh lùng nhìn Tiêu Dạ Thần, đột nhiên cười phóng khoáng nói: “Người của phủ An thân vương không có khả năng bảo vệ người, bổn quân đành phải đích thân ra trận thôi, ai bảo bản lĩnh của người ta không bằng người.”
Phượng Vô Nhai nói xong, sắc mặt Tiêu Dạ Thần khó coi, đây là đang trắng trợn không nể mặt họ sao.
Lúc này, cả sắc mặt của An thân vương Tiêu Lăng Phong cũng rất khó coi. Nhưng lại cảm thấy người ta nói cũng đúng, mỗi lần tên hư hỏng đó tới, họ đều là người biết cuối cùng.
Hai ông cháu không thể nói được gì, đen mặt trừng mắt nhìn Phượng Vô Nhai. Lời Phượng Vô Nhai khiến Vân Thiên Vũ càng phẫn nộ hơn.
Nàng đi ra phía sau Tiêu Dạ Thần, lạnh lùng trừng mắt nhìn Phượng Vô Nhai nói: “Phượng Vô Nhai, sau này phủ An thân vương không chào đón
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phi-thien-ha-than-y-dai-tieu-thu/3071582/chuong-491.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.