Thái hậu gật đầu, cẩn thận dò xét Vân Thiên Vũ, khi sau nhìn thấy vết sẹo trên mặt nàng, trên mặt có chút thất vọng. 
Vốn là con rồng cháu phượng, há lại xứng với nữ tử tầm thường, cho nên bà ta nhất định phải thay nhi tử thoái thác hôn sự này. 
Nhưng mặc dù thật sự có suy nghĩ này, thái hậu lại không có biểu hiện ghét bỏ Vân Thiên Vũ, bà ta có ý bảo Vân Thiên Vũ đứng dậy, dò hỏi: “Linh Nghi quận chúa, độc của Ly thân vương, ngươi có hiểu rõ không?” 
“Thái hậu nương nương yên tâm đi, thần nữ sẽ dốc toàn lực thử một lần.” 
Vân Thiên Vũ không kiêu ngạo cũng không siểm nịnh trả lời. Nếu Tiêu Cửu Uyên không muốn cho người khác biết độc của hắn đã giải được, nàng sẽ không nói. 
Dù sao đây là chuyện của hắn, không liên quan đến nàng. 
Sự tao nhã, không kiêu ngạo không siểm nịnh của Vân Thiên Vũ khiến thái hậu xem trọng nàng hơn mấy phần, nha đầu Linh Nghi này của Vĩnh Ninh hầu phủ này cũng không tồi. 
Khá hơn nhiều so với Vân Thiên Tuyết trước đây từng gặp qua. 
Vân Thiên Tuyết kia phóng khoáng quá mức, ngược lại, nữ tử này lại rất biết khách khí. 
Nhưng thái hậu nhìn mặt Vân Thiên Vũ lại càng cảm thấy thất vọng. Tuy rằng bà ta cũng đồng cảm với nữ nhân này, nhưng chuyện liên quan đến hạnh phúc cả đời nhi tử của bà ta, quả thực bà ta quyết không thể để Linh Nghi quận chúa gả cho Uyên Nhi. 
Thái hậu vừa nghĩ vừa nói: 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phi-thien-ha-than-y-dai-tieu-thu/3071533/chuong-467.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.