Vân Thiên Vũ liếc nhìn y một cái, trong lòng thầm tán thưởng một câu.
Da dẻ bề ngoài của Phượng Vô Nhai thật sự rất đẹp, phải gọi là vô cùng diễm lệ.
Nhưng y chỉ là một đóa hoa anh túc có độc, nàng tốt hơn hết vẫn nên cách xa y một chút.
Nàng nghĩ rồi liền xoay người, cùng Diệp Gia đi thẳng về An thân vương phủ.
Phía sau Phượng Vô Nhai vẫn một mực đi theo các nàng, bảo vệ các nàng an toàn quay về An thân vương phủ.
Trên đường đi, Phượng Vô Nhai không quên thăm dò Vân Thiên Vũ: “Muội muội, muội xem muội ở lại An Thân Vương phủ là có ý gì, chi bằng quay về Vĩnh Ninh hầu phủ đi, tin ta, nếu bây giờ muội quay về đó thì bảo đảm không ai dám xem thường muội nữa.”
Vân Thiên Vũ giả vờ như không nghe thấy gì cả.
Vân gia nàng tuyệt nhiên sẽ không quay lại đó nữa, Vĩnh Ninh hầu phủ, nơi đó làm nàng cảm thấy ghê tởm.
Phượng Vô Nhai mắt thấy Vân Thiên Vũ không bị lay động nên lại tiếp tục khích lệ: “Muội muội, ngươi không muốn trừng trị Vân Thiên Tuyết sao, nàng ta từ trước đến nay đều khi dễ ngươi như vậy, chi bằng muội trở về đó trước, sau đó hai người chúng ta liên thủ xử nữ nhân kia, muội thấy thế nào?”
Phượng Vô Nhai ra sức khuyên bảo Vân Thiên Vũ, muốn Vân Thiên Vũ quay về Vân gia.
Bởi vì nếu Vân Thiên Vũ quay về Vân gia thì y sẽ có thể thuận lợi tiếp cận nàng.
Đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phi-thien-ha-than-y-dai-tieu-thu/3071497/chuong-449.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.