Quân Hạo Thiên nghĩ vậy lại quan sát Ly thân vương Tiêu Cửu Uyên, phát hiện Tiêu Cửu Uyên lạnh lùng nhìn Phượng Vô Nhai một chút, cũng không nói thêm gì, đôi mắt phượng thâm thúy u ám kia vẫn nhìn chằm chằm vào mặt linh kính, điều này khiến Quân Hạo Thiên thở dài, sau đó cũng nhìn về phía mặt linh kính.
Phượng Vô Nhai ở bên thấy Quân Hạo Thiên không để ý tới y, không khỏi tức giận, định tự mình vào cứu người.
Quân Hạo Thiên liếc mắt nhìn ra được ý của y, lạnh lùng cảnh cáo: "Phượng Vô Nhai, tốt nhất ngươi đừng phá hỏng giải đấu lớn của Thiên Mộc sơn trang ta, nếu không đừng trách ta đưa ngươi xuống núi."
Phượng Vô Nhai khẽ giật mình, lúc này trên mặt linh kính, hình ảnh sinh ra thay đổi.
Lúc nãy Điêu Gia chui vào trọng bụng của một con rắn đốm đen ba đầu, lúc này nó đã dùng móng vuốt cắt mở bụng của con rắn đốm đen ba đầu, máu tươi chảy ròng, ruột rơi cả ra.
Mà con rắn ba đầu giống đực kia cuối cùng không còn sức lực, sau đó nằm im trên đất không nhúc nhích.
Ba con rắn ba đầu chết một con.
Chỉ còn lại có hai con, có thể là do hai con kia thấy con rắn đốm đen ba đầu kia chết, như là phát điên.
Nhất là một con cái ba đầu ở trong đó, đôi mắt đỏ hồng, khè khè, lao nhanh về phía Vân Thiên Vũ như bị điên.
Điêu Gia lách mình, lao nhanh giống như tia chớp vào một con rắn đốm đen ba đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phi-thien-ha-than-y-dai-tieu-thu/3071421/chuong-412.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.