Tiêu Cửu Uyên quay người lại lạnh giọng quát, bây giờ hắn vô cùng khó chịu khi nhìn Phượng Vô Nhai.
Luôn làm ra vẻ tốt đẹp trước Vân Thiên Vũ, y thì tính là gì chứ, cho dù trước đây có thể Vân Thiên Vũ có quan hệ với Phượng Vô Nhai nhưng hiện tại nàng là vương phi tương lai của hắn, vậy nên tốt nhất y phải cút xa ra một chút.
Hai người giương cung bạt kiếm, có thể thấy là sắp đánh nhau.
Trang chủ Quân Hạo Thiên của Thiên Mộc sơn trang thấy hơi đau đầu, một giải đấu đang yên đang lành đã bị hủy bởi vì bọn họ đánh nhau, chẳng lẽ còn muốn phá hủy cả ngọn núi này hay sao, chuyện này ông ta hoàn toàn không đồng ý.
“Được rồi, nếu hai vị muốn đánh nhau thì xuống núi đánh đi, đừng đánh nhau trong địa phận của Thiên Mộc sơn trang.”
Mặc dù Quân Hạo Thiên chỉ là trang chủ của một Thiên Mộc sơn trang nhỏ bé nhưng người trong thiên hạ cũng không dám bất kính với ông ta.
Ông ta là tử linh trung cấp, linh lực rất mạnh, lại còn thêm người này xưa nay thần bí khó lường, rốt cuộc trên người ông ta có năng lực mạnh đến thế nào thì người bình thường cũng không biết nên mọi người rất ít khi dám chọc giận ông ta.
Cho dù linh lực của hai người Phượng Vô Nhai và Tiêu Cửu Uyên rất mạnh nhưng đều không dám chọc giận Quân Hạo Thiên, chính vì vậy Quân Hạo Thiên vừa mở lời hai người liền bình tĩnh lại.
Nhưng vẫn hung hăng trừng mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phi-thien-ha-than-y-dai-tieu-thu/3071415/chuong-409.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.