Khi đám người Vân Thiên Vũ và Tiêu Cửu Uyên đến, rất nhiều người đều đang vây quanh bốn phía quan sát mười người kia.
Có người vẻ mặt lúng túng, có người thì thầm với người bên cạnh.
Có người vui vẻ, có người thất vọng.
Mặt Vân Thiên Vũ không có bất kỳ biểu cảm nào, mặc dù có thì người khác cũng không thể nhìn thấy.
Bởi vì trên đầu nàng mang áo choàng đen, phía trước áo choàng có một miếng ren màu đen, người khác căn bản không thấy rõ khuôn mặt của nàng.
Nhưng một nhóm người bọn họ xuất hiện vẫn thu hút sự chú ý của rất nhiều người.
Tiêu Cửu Uyên mang một chiếc mặt nạ hồ ly tinh xảo, vốn là người tôn quý bất phàm, nhưng vì chiếc mặt nạ này lại càng thêm thần bí khó lường, phảng phất khí chất cao cao tại thượng.
Vân Thiên Vũ chăm chú nhìn người này, bĩu môi, sau đó chuyên chú nhìn mười bệnh nhân phía trước.
Bốn phía thỉnh thoảng vang lên tiếng thảo luận, thầm thì.
Vân Thiên Vũ nhìn qua một loạt, quan sát, nghiên cứu, lúc này cả thể xác và tinh thần của nàng đều đặt ở đó rồi.
Bất cứ cái gì cũng không quấy nhiễu được nàng.
Nàng quan sát bệnh nhân, Tiêu Cửu Uyên quan sát nàng, muốn từ trên động tác của nàng nhìn ra một ít dấu vết, nếu như nàng không muốn trị liệu cho hắn, cố ý làm hỏng chuyện, nhưng khi nhìn qua nhìn lại, hắn phát hiện Vân Thiên Vũ thật sự rất nghiêm túc kiểm tra bệnh tình của bệnh nhân.
Sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phi-thien-ha-than-y-dai-tieu-thu/3071401/chuong-403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.