Lần này hắn không tức giận với người khác mà tức giận với chính bản thân mình. 
Thật ra hắn có thể bỏ qua chuyện nàng đá hắn xuống xe ngựa, xét cho cùng lúc đó bọn họ cũng đã cứu hắn. 
Nhưng sao nàng phải đánh cắp binh phù của hắn, có phải có mục đích gì không thể nói cho người khác biết, còn nữa rõ ràng đã tốt rồi sao lại phải giấu hắn. 
Điểm quan trọng nhất là hắn đã điều tra rõ, đại tiểu thư Vân Thiên Tuyết của phủ Vĩnh Ninh hầu quả thực là một người hèn yếu vô năng. 
Vân Thiên Vũ trước mắt chính xác là một nữ nhân khác, chẳng trách hắn thật sự tin lời nàng nói, nàng là quỷ hồn gì đó. 
Nghĩ đến điều này Tiêu Cửu Thiên không nhịn được mà cất tiếng cười lạnh. 
Ha ha. 
Sở dĩ lần này hắn bảo Vân Thiên Vũ đến trước tham gia cuộc thi của Thiên Mộc Sơn Trang, giúp hắn lấy được hoa linh quỳ tám cánh chính là muốn xem thử nàng có thật lòng muốn cứu hắn không. 
Nếu như cuối cùng nàng giải độc cho hắn, hắn mới có thể tin tưởng nàng không phải người ngấm ngầm tính toán sau lưng hắn. 
Trong phòng hàn khí tràn ngập, Vân Thiên Vũ thật sự muốn quay đầu rời đi, nhưng nhớ đến những lời Tiêu Cửu Uyên nói lúc trước, cô lại nhịn xuống. 
Để cho đỡ bị ai đó nói là ra ngoài để sắp xếp chuyện này chuyện kia. 
Chỉ là phải ngủ thế nào đây. 
Vân Thiên Vũ nhìn lên giường thấy Tiêu Cửu Thiên đang lười nhác dựa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phi-thien-ha-than-y-dai-tieu-thu/3071396/chuong-401.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.