Chương trước
Chương sau
Editor: LaOngDao142

Người này rõ ràng có mờ ám, cho nên hắn lặng yên không tiếng động đi theo tới đây.

Đồng thời, liền phát hiện một chút manh mối, người trước mặt căn bản không phải nam nhân, mà là một nữ nhân, nam nhân đi bộ trầm ổn khỏe khoắn, nhưng cước bộ của người này, bước chân uyển chuyển, theo bước chân của nàng, vòng eo mãnh khảnh như thân liễu nhỏ bé đung đưa, như vậy vẫn còn chưa rõ ràng hay sao.

Người này căn bản là một nữ tử, mà không phải nam nhân.

Tiêu Cửu Uyên cơ hồ ngay lập tức hoài nghi người này chính là người mà hắn muốn tìm, bất quá bởi vì đảm bảo chắc chắn, hắn vẫn nên kiểm tra mặt của nữ tử này, xem một chút nàng đến tột cùng là người nào, quả nhiên hắn lấy được mặt nạ trên mặt nàng, lộ ra dung mạo thật sự của nàng.

Tiêu Cửu Uyên nghĩ đến cuối cùng, ha hả cười lạnh.

Hảo, nữ nhân này lá gan khá lớn, nàng tốt nhất cầu nguyện lần sau không rơi vào trong tay của hắn, nếu như lại rơi vào trong tay của hắn, hắn nhất định phải cho nàng biết chọc hắn sẽ nhận được dạng kết quả gì.

Tiêu Cửu Uyên suy nghĩ hơi nhíu mi, nghiêm túc suy tư nữ nhân này buổi tối xuất hiện ở cái chỗ này làm cái gì, nàng xuất hiện ở nơi này, nhất định là có chuyện gì, Tiêu Cửu Uyên suy nghĩ xoay người ra lệnh: "Kiểm tra, lục soát xung quanh trăm dặm, hết thảy tra một lần, bổn vương cũng không tin bắt không được nàng."

"Vâng, vương gia."

Bạch Diệu và Hắc Diệu lập tức vung tay lên, mọi người nhanh chóng tản ra, đi thăm dò tìm đầu mối.

Nơi này Tiêu Cửu Uyên dẫn người tìm đầu mối.

Một mặt khác, Vân Thiên Vũ đã một đường lặng lẽ vào Tử Trúc Hiên Vĩnh Ninh Hậu phủ, vừa vào Tử Trúc Hiên, nàng liền cởi bỏ y phục trên người mình, đổi thành y phục của bản thân, bất quá sắc mặt của nàng có chút khó coi.

Diệp Gia phát hiện không đúng.

"Vũ Mao, đã xảy ra chuyện gì "

"Ta tối nay thấy Tiêu Cửu Uyên."

Vân Thiên Vũ nói đến đây, da đầu liền tê dại, bởi vì hiện tại nàng cùng Tiêu Cửu Uyên thù oán lớn hơn, trừ đánh hắn, đá hắn xuống xe ngựa, trộm binh phù của hắn, bây giờ còn cộng thêm một chuyện, hạ độc hắn.

Nhưng quan trọng là nàng không phải cố ý hạ độc, chẳng quan chỉ muốn khống chế hành động của hắn a.

Nàng là vì thoát thân, lúc ấy nàng nếu không chế trụ hắn, nàng liền không đi được, tên kia thất thường như vậy, rất có thể sẽ giết nàng.

Vân Thiên Vũ càng nghĩ càng vô lực, nằm ở trên tháp mềm thật lâu không nhúc nhích.

Phải, trái nhiều người không lo, nàng vẫn nên tắm một rồi đi ngủ, đêm đã khuya, lúc trước cứu đám người Tiểu Báo Tử, nàng bận rộn nửa ngày.

"Thôi, không nghĩ, tắm một cái rồi ngủ."

Vân Thiên Vũ lật người đứng lên, tự đi tắm, Diệp Gia suy nghĩ một chút không cũng không hỏi nữa, mặc dù nàng là biểu tỷ, nhưng mỗi người đều có chuyện riêng tư, sao có thể hỏi mọi chuyện đây, huống chi chuyện giữa Tiêu Cửu Uyên và Vũ Mao, đó là chuyện của chính bọn họ.

Diệp Gia nghĩ xong, lập tức lấy y phục đi chăm sóc Vân Thiên Vũ tắm rửa.

sau khi tắm xong, Vân Thiên Vũ liền ngủ, nhưng chưa kịp ngủ, trong Phượng Linh Giới Tiểu Anh vui vẻ kêu lên: "Chủ tử, chủ tử, điểm giá trị lại tăng, lại tăng."

Vân Thiên Vũ cao hứng nhìn sang, sau khi nhìn, lập tức không có tinh thần.

Tổng cộng mới hơn hai trăm điểm, tối nay nàng cứu bao nhiêu người như vậy, chỉ tích góp được hơn hai trăm điểm, phải biết muốn mở ra tầng thứ hai của Phượng Linh Giới cần tới ba nghìn điểm.

Căn bản là muối bỏ biển mà.

Vân Thiên Vũ thở dài, nằm ngửa ở trên giường, lôi kéo chăn chuẩn bị đậy nắp mặt, ngủ.

Ngày thứ hai, Tiểu Linh Đang chưa có trở về, bên trong Vĩnh Ninh Hậu phủ cũng không có chuyện gì xảy ra.

Vân Thiên Vũ tiếp tục ở trong Tử Trúc Hiên tu luyện linh công Xích Huyết Âm Dương Chưởng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.