Editor: LaOngDao142
Vân Thiên Vũ giải độc cho Tiểu Báo Tử xong, nhìn Tiểu Báo Tử nói: "Không phải là còn có người trúng độc sao? Lập tức dẫn đường đi."
"Hảo, hảo."
Tiểu Báo Tử tỉnh thần, không kịp sùng bái Vân Thiên Vũ, xoay người liền ở trước mặt dẫn đường, dẫn Vân Thiên Vũ và Tiểu Linh Đang thật nhanh đi tới một góc vắng vẻ nhất ở kinh thành Đông Ly quốc.
Kinh đô Đông Ly quốc mặc dù phồn hoa thịnh vượng, nhưng trong kinh thành, vẫn có một vài địa phương vắng vẻ hoang vu.
Tiểu Báo Tử cùng mười mấy tên ăn mày nhỏ cùng nhau ở địa phương hoang vu không có bóng người.
Nơi này cách xa kinh thành phồn hoa, ở một góc kinh thành không có bóng người, thường ngày có rất ít người đến chỗ này, nguyên nhân vì đây là địa phương giám trảm tử hình phạm nhân, sau đó bởi vì vị trí quá vắng vẻ, tử hình phạm nhân cũng không còn ở chỗ này chém đầu, mà chuyển dời đến chỗ khác để chém đầu.
Sau pháp trường này bỏ hoang, bên trong có mấy gian phòng to lớn nhưng rách nát loang lổ, phía trước cỏ dại mọc um tùm, lộ ra hơi thở âm u, cho dù ban ngày người bình thường cũng không dám tới đây.
Nhưng nơi này là được Tiểu Báo Tử cùng những người bạn ở tại chỗ này, bởi vì chỗ này không ai dám tới, bọn họ cũng đã ở lại rất nhiều năm.
Lúc trước Tiểu Linh Đang và Tiểu Báo Tử bởi vì ăn mà kết duyên, Tiểu Linh Đang cũng ở chỗ này ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phi-thien-ha-than-y-dai-tieu-thu/3071270/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.