Editor: LaOngDao142 
Hai mắt Vân Thiên Vũ có chút lạnh, mặc dù nàng biết Tiêu Cửu Uyên sao có thể thích nàng, cực kỳ nhỏ bé, căn bản không thể. 
Nhưng thấy dáng vẻ hắn cuồng vọng như vậy, nàng vẫn có chút ít tổn thương, bất quá rất nhanh liền không còn, trong lòng cũng cao hứng, lúc trước nàng nói để cho Tiêu Cửu Uyên không muốn thích nàng, bởi vì chợt nghĩ tới chuyện Tiêu Dạ Thần. 
Nếu như vừa bắt đầu, có người cùng nàng nói, Tiêu Dạ Thần sẽ thích nàng, nàng tuyệt sẽ không tin tưởng, nhưng về sau Tiêu Dạ Thần thật sự thích nàng. 
Chính là bởi vì nghĩ đến chuyện của Tiêu Dạ Thần, cho nên nàng mới có thể nói ra một câu như vậy, để cho Tiêu Cửu Uyên không thích nàng, bất quá bây giờ đại khái có thể khẳng định, đây là chuyện không thể nào. 
Vân Thiên Vũ vừa nghĩ vừa vén rèm ra lệnh cho thị vệ: "Tăng nhanh tốc độ, đi Hoa Y Hạng tiểu viện số mười tám, nhưng không nên tới gần Hoa Y Hạng, tìm một địa phương cách chỗ đó một chút, ta một mình đi qua." 
"Vâng." 
Thị vệ ứng tiếng, đánh mã chạy như điên, chạy thẳng tới Hoa Y Hạng. 
Trong xe ngựa, Vân Thiên Vũ nghĩ đến Họa Mi không nhịn được có chút lo lắng, nàng thật nhanh quay đầu nói với Tiêu Cửu Uyên: "Ngươi đã đem Tiêu Dạ Thần đuổi đi, vốn là chuyện Tiêu Dạ Thần cần làm, vậy ngươi đi hoàn thành." 
Tiêu Cửu Uyên cũng không có từ chối, chỉ nhàn nhạt mở miệng: "Nói." 
Vân Thiên Vũ thở phào 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phi-thien-ha-than-y-dai-tieu-thu/3071257/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.