Editor: LaOngDao142
Vân Thiên Vũ hoàn toàn hóa đá, điểm tâm ăn vẫn còn ở trong miệng, đợi đến phản ứng kịp, gương mặt cũng chuyển đỏ, vội vàng nuốt nuốt xuống.
Đối diện Tiêu Dạ Thần lập tức lo lắng, vừa đưa nước cho nàng, vừa khăn cho nàng.
Vốn không khí rất nghiêm túc, bị Vân Thiên Vũ phá hư hết.
Đợi đến nàng thuận lợi thở được, nàng ngẩng đầu nhìn Tiêu Dạ Thần, nghiêm túc nói: "Tiêu Dạ Thần, ngươi quên lúc trước đã nói gì sao? Chúng ta là bằng hữu, vĩnh viễn là bằng hữu, cả đời như vậy không phải rất tốt sao? Tại sao phải khiến cả hai rơi vào khó xử như vậy, sau này còn có thể làm bằng hữu sao?"
Lời của Vân Thiên Vũ, khiến cho Tiêu Dạ Thần muốn cắn đầu lưỡi, hắn bây giờ đặc biệt đặc biệt hối hận, tại sao lúc đầu nói muốn làm bằng hữu đây.
"Vũ Mao, khi tiếp xúc với ngươi ta bị ngươi hấp dẫn, cho nên ta muốn..."
Tiêu Dạ Thần lời còn chưa dứt, lại bị Vân Thiên Vũ cắt đứt.
"Tiêu Dạ Thần, ta đối với ngươi không có tình yêu nam nữ. Ta và ngươi chỉ là bằng hữu, nếu như ngươi có thể tiếp tục coi ta là bằng hữu, chúng ta sẽ vĩnh viễn là bằng hữu, nếu như ngươi không thể coi ta là bằng hữu, như vậy sau này chúng ta ngay cả bằng hữu cũng không có cách nào làm tiếp, về phần lúc trước ngươi giúp đỡ ta, coi như ta thiếu ngươi, ngày sau có cơ hội, ta nhất định trả lại ngươi ân tình này."
Trong nhã gian,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phi-thien-ha-than-y-dai-tieu-thu/3071242/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.