Editor: LaOngDao142 
Tiêu Dạ Thần liếc Tiêu Cửu Uyên một cái, phát hiện người này tâm tình tựa hồ càng thêm không xong. 
Bất quá Tiêu Dạ Thần cũng hiểu rõ, Cửu hoàng thúckhi nào thì ăn quả đắng như vậy, bị người thuận tay đánh cắp binh phù, hơn nữa hắn phái người lục soát nửa đêm, vậy mà không có bắt được bất luận kẻ nào. 
Nữ nhân kia giống như hư không biến mất đi, đến tột cùng là có chuyện gì xảy ra? 
Trong lòng Tiêu Dạ Thần suy nghĩ, hạ thấp giọng cùng Tiêu Cửu Uyên nói: "Cửu hoàng thúc, nếu như ta không giúp Vũ Mao, hoa hồng rơi vào trong tay của nàng, nàng sẽ bị bêu xấu, đến lúc đó nàng mất thể diện, Cửu hoàng thúc ngươi cũng sẽ mất thể diện." 
Tiêu Cửu Uyên lại bất vi sở động, hai mắt âm tràm cũng tràn đầy lo lắng, thanh âm cũng lãnh khốc vô cùng. 
"Tiêu Dạ Thần, nhớ thân phận của ngươi, nàng là Ly thân vương phi, là vương phi của bổn vương, ngươi công khai ra mặt trợ giúp nàng như vậy, nàng ấy phải chịu những dạng nói xấu gì, ngươi có nghĩ qua sao?" 
Tiêu Cửu Uyên nói xong, hung hăng trợn mắt nhìn Tiêu Dạ Thần một cái. 
Nhìn Tiêu Dạ Thần vẫn luôn trợ giúp Vân Thiên Vũ, điều này làm cho hắn hết sức khó chịu, vương phi của Tiêu Cửu Uyên hắn, cần người khác trợ giúp sao, có giúp cũng phải hắn giúp chứ. 
Tiêu Cửu Uyên suy nghĩ, lạnh lùng nói: "Tiêu Dạ Thần, ngươi sau này tốt nhất phải cách nàng xa một chút." 
Lời của Tiêu Cửu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phi-thien-ha-than-y-dai-tieu-thu/3071153/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.