Vân Thiên Vũ mang theo Tiểu Linh Đang và Điêu Gia đi qua hai con đường, tìm được một chỗ mướn xe ngựa, sau đó thuê một chiếc xe ngựa.
Xe ngựa thuận lợi một đường chạy thẳng tới phòng đấu giá Huyền Thiên.
Phòng đấu giá Huyền Thiên có vị trí tương đối phồn hoa ở kinh đô Đông Ly quốc, lúc này bóng đêm dày đặc, trên đường rất nhiều tiểu thương bán hàng đang mời khách, người đi đường thỉnh thoảng chọn đồ, cả bóng đêm có vẻ náo nhiệt mà bận rộn.
Vân Thiên Vũ nghiêng người tựa vào vách ở trên xe ngựa, cũng không để ý tới cảnh tượng bên ngoài náo nhiệt, mà là tính toán vào phòng đấu giá Huyền Thiên như thế nào, nên bán đan dược gì, những đan dược đối với nàng mà nói không cần đến.
Đan dược không cần thiết trước đem nó lấy ra bán.
Vân Thiên Vũ đối với phía ngoài náo nhiệt không có hứng thú, Tiểu Anh trong Phượng Linh Giới lại hết sức cảm thấy hứng thú, thỉnh thoảng kêu: “Chủ tử, ta muốn ra ngoài, ta muốn ra ngoài.”
Vân Thiên Vũ nghe được nàng luôn luôn ở trong thân thể của nàng la hét, có chút phiền, liền dụng ý mở Phượng Linh Giới ra.
Tiểu Anh bay ra, lúc nó nhìn thấy cảnh náo nhiệt như thế, sớm bay ra ngoài xem rồi.
Tiểu Linh Đang cùng Điêu Gia cũng không an phận vén rèm ra nhìn quanh bên ngoài.
Vân Thiên Vũ nhìn mọi người ở bên cạnh, hết sức im lặng suy nghĩ, nàng thế nào có một loại cảm giác mang theo một đám hài tử đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phi-thien-ha-than-y-dai-tieu-thu/3071110/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.