Chương trước
Chương sau
Vân Thiên Vũ lười phải để ý tới nó nữa, nhẹ buông tay, Tiểu Anh bịch một tiếng rơi xuống đất.

Cả thân chim cũng không nhúc nhích được, ngọ ngoạy cả nửa ngày cũng không bay nổi, thật sự là không có khí lực.

Vân Thiên Vũ nhìn nó một cái sau ra lệnh cho Điêu Gia: "Mang Tiểu Anh đi ra ngoài, ngoài ra nói cho Họa Mi với Tiểu Linh Đang, hôm nay không nên gọi ta, bất cứ chuyện gì cũng không cho phép kinh động ta."

"Dạ, chủ tử." Điêu Gia tâm tình không nói ra được tốt, một móng vuốt đưa ra đi bắt Tiểu Anh lại đi ra ngoài.

Tiếng kêu thảm thiết của Tiểu Anh truyền vào: "Chủ tử, cứu mạng."

Đáng tiếc Vân Thiên Vũ lại không để ý tới nó, bởi vì nàng biết Điêu Gia nhiều nhất chơi đùa chơi đùa với nó, sẽ không đem nó ăn đi.

Trong phòng, không có người khác quấy rầy.

Vân Thiên Vũ thật nhanh ngưng thần mở ra Phượng Linh Giới, cẩn thận kiểm tra mọi thứ trong Phượng Linh Giới.

Có hòm thuốc, trong hòm thuốc cần cái gì đều có cái đó, ngân châm, dụng cụ, cái lót đệm cùng nhiều đồ vật khác.

Trừ cái hòm thuốc bên ngoài, chính là đan dược, đan dược được đặt tùy tiện trên kệ, phía dưới mỗi một loại đan dược còn viết tên, nào là Linh Khí Đan, Tăng Linh Đan, Tụ Linh Đan, trong đó còn có một vài đan dược rất quý hiếm và kỳ lạ, tóm lại trên kệ có một lượng đan dược vô cùng lớn, thấy thế Vân Thiên Vũ vui mừng không dứt.

Đây chính là một khoản tài phú khổng lồ nha, phải biết rằng ở thế giới này luyện đan sư cũng không nhiều, đan dược rất là trân quý, mà bây giờ nàng bỗng nhiên có rất nhiều đan dược như vậy, không phải đồng nghĩa với việc nàng có rất nhiều tiền hay sao?

Nhưng nhìn đan dược, Vân Thiên Vũ liền nghĩ tới chuyện đan phương và đan lô mà Tiểu Anh nói lúc nãy, lúc trước Tiêu Cửu Uyên mang nàng đi khảo nghiệmiểm, tinh thần của nàng lực hết sức nghịch thiên, rất thích hợp để luyện đan, hiện tại bên trong Phượng Linh Giới lại có đan phương thượng cổ và đan lô, nàng chỉ cần mở ra tầng thứ hai, có thể lấy được đan phương và đan lô.

Nàng có thể luyện đan vẫn tốt hơn so với việc lấy được đan dược, nên biết rằng đan dược luôn có thể dùng hết trong một ngày, nhưng nếu nàng có thể luyện đan, lúc nào cần đều có thể có được.

Vân Thiên Vũ đang suy nghĩ, trên ngón tay đột nhiên truyền đến cảm giác nóng rực, nàng thật nhanh nhìn sang, liền nhìn thấy trên ngón tay thoáng qua mấy con số.

Ba nghìn điểm.

Vân Thiên Vũ sửng sốt một chút, đang suy nghĩ ba ngàn điểm có ý gì, mở ra Phượng Linh Giới tầng thứ hai cần có điểm giá trị.

Nhưng là ba nghìn điểm? Này phải cứu bao nhiêu người a.

Vân Thiên Vũ tức giận trợn mắt nhìn Phượng Linh Giới một cái, sau đó ngưng thần nhìn về không gian Phượng Linh Giới, trừ hòm thuốc, đan dược ở ngoài, trong không gian vẫn còn có không ít y phục hình thù kỳ lạ, Vân Thiên Vũ thật nhanh liếc mắt nhìn, không biết rõ những y phục này là dùng làm gì.

Tầm mắt của nàng dời đến một bên, phía trên để vài cuốn sách, Vân Thiên Vũ thật nhanh liếc mắt nhìn, sau đó ngưng thần mở quyển sách ra.

Trên bìa sách viết, Dịch Dung Thuật.

Thì ra là những thứ y phục hình thù kỳ quái này, cùng với một ít thứ lại là Dịch Dung Thuật.

Tổng cộng có một trăm lẻ tám loại.

Bất kể là trang phục thiếu nữ, hay trang phục lão nhân gia, còn có trang phục hài tử, đều có hết.

Vân Thiên Vũ nhìn những thứ đồ này, không khỏi nở nụ cười.

Những thứ này cũng là đồ tốt, sau này nếu như đi ra ngoài làm việc, dễ dàng hơn rất nhiều.

Suy nghĩ đến đây tâm trạng của nàng ngày càng tốt, để quyển sách Dịch Dung Thuật vào trong không gian.

Không nghĩ tới hôm nay thu hoạch được nhiều như vậy, nàng cảm giác mình sắp giàu có lên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.