Vân Thiên Vũ đang suy nghĩ, trong xe ngựa, giọng Tiêu Cửu Uyên lạnh nhạt khó chịu vang lên: "Còn chưa lên, tốn thời gian cái gì."
Vân Thiên Vũ nhìn một chút, không động, mà lạnh lùng nói: "Vương gia, còn chuẩn bị một chiếc xe ngựa khác đi."
Hắn không phải nói phải cos một thước khoảng cách sao, xe ngựa dù sao vẫn lớn như vậy, nếu như tâm tình hắn không tốt, khoảng cách gần hắn như vậy, có thể hay không bị hắn một chưởng bay ra ngoài, cho nên nguy hiểm như vậy nàng không cần thử sẽ tốt hơn.
Trong xe ngựa, Tiêu Cửu Uyên nghe được Vân Thiên Vũ nói, sắc mặt không nói ra được âm u, xoay người vén rèm nhìn ra, con ngươi vô cùng u ám, thanh âm cũng lãnh khốc giống như hàn băng mùa đông.
"Ngươi cho rằng bổn vương muốn cùng ngươi ngồi một chiếc xe ngựa, học viện Già Lam có viện quy, không cho phép nữ tử tiến vào học viện Già Lam."
Vân Thiên Vũ vừa nghe rốt cục không nói gì nữa, vội vàng đi về phía trước đi, leo lên xe ngựa.
Thứ nhất người ta có quy định, nữ tử không cho phép đi vào, thứ hai, Tiêu Cửu Uyên rõ ràng đã giận, nếu như nàng nói thêm cái gì nữa, chọc giận hắn, chỉ sợ hắn thật sự sẽ không giúp nàng lấy Hoán Linh Quyết.
Hắn mang nàng đến học viện Già Lam, rất rõ ràng muốn giúp nàng lấy được Hoán Linh Quyết.
Vân Thiên Vũ lên xe ngựa, Tiểu Linh Đang và Điêu Gia vội vàng đi theo phía sau, các nàng phải bảo vệ tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phi-thien-ha-than-y-dai-tieu-thu/3071062/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.