Tiêu Dạ Thần đặc biệt chịu trách nhiệm làm chân chạy việc giúp nàng, một lát đưa ngân châm cho nàng, một lát đưa Ma Phí Tán cho nàng, một đưa cây kéo cho nàng, bận đến chết đi sống lại.
Đợi đến khi Vân Thiên Vũ chữa trị cho quân sĩ ruột trượt ra ngoài, bên kia lại có người nhiệt tình kêu lên: "Vương phi nương nương, bên này còn có một bệnh nhân, tay của hắn sắp gãy, ngưừi xem có biện pháp nào hay không nối xương."
Một cái tay đối với tướng sĩ mà nói như là sinh mệnh, cho nên binh sĩ này từ lúc bị gãy tay một lòng tìm chết, cự tuyệt không cho ai điều trị, ai nói cũng không nghe, một lòng muốn chết, nếu như không có tay, hắn tình nguyện chết đi.
Vân Thiên Vũ vội vàng đi qua kiểm tra, xương tay của binh sĩ này tay quả thật đã bị gãy, nếu ở hiện đại, nối xương là chuyện rất dễ dàng, nhưng ở nơi này cũng rất phiền toái, Vân Thiên Vũ thật nhanh động não suy nghĩ làm thế nào giúp người này nối xương, đột nhiên trong đầu linh quang vừa động, nàng nghĩ tới trước kia cùng nghĩa phụ nghiên cứu một loại Tục Cốt Cao.
Mặc dù hiện tại không có biện pháp ngay lập tức điều chế được Tục Cốt Cao, nhưng nàng có thể điều chế dược liệu tương đồng, tuy hiệu quả kém chút, tốc độ khôi phục cũng chậm một chút.
Vân Thiên Vũ vừa nghĩ vừa kêu Tiêu Dạ Thần sau lưng: "Ngươi tới đây, lập tức giúp ta đi tìm chút dược liệu tới, ta cần dùng ngay lập tức."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phi-thien-ha-than-y-dai-tieu-thu/3071048/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.