Vân Thiên Vũ nhìn Linh Thú trên đài cao kia liều chết giãy giụa, ý đồ cùng người mua Tử Nhãn Huyễn Ảnh Điêu liều chết, dường như thấy được chính mình, tình cảnh không phải là cùng Tử Nhãn Huyễn Ảnh Điêu trước mắt giống nhau sao? 
Vân Thiên Vũ nghĩ tới đây, trong lòng đột nhiên đối với Tử Nhãn Huyễn Ảnh Điêu sinh lòng thương hại, nếu như mình có năng lực này, sao không giúp nó một tay, mặc dù nó chỉ là một Linh Thú, nhưng cũng là một sinh mạng, cũng giống như con người có cùng sinh mạng. 
Vân Thiên Vũ đang suy nghĩ, bên trong cơ thể nàng Phượng Hoàng đại nhân đột nhiên kích động lên tiếng. 
"Chủ tử, ngươi mau đoạt lấy người này, người này là một người rất lợi hại." 
Vân Thiên Vũ cau mày, quay đầu nhìn về người trong nhã gian, phát hiện không có người nào chú ý tới nàng nàng. 
Xem ra Phượng Hoàng đại nhân và nàng là tâm linh tương thông, người khác không biết, Vân Thiên Vũ vừa nghĩ ở trong lòng hỏi Phượng Hoàng đại nhân: "Linh Thú này có cái gì giống ngươi." 
Mặc dù Tử Nhãn Huyễn Ảnh Điêu có hai sở trường, thứ nhất tốc độ nhanh, thứ hai đôi mắt sẽ khiến người khác hôn mê, có thể để cho Phượng Hoàng đại nhân lên tiếng, chắc nó cũng còn bản lĩnh lợi hại hơn. 
Nhưng Vân Thiên Vũ vừa hỏi, Phượng Hoàng đại nhân cũng không nói ra được, nàng ô ô a a nói. 
"Chủ tử, ta chỉ có thể cảm nhận được nó rất lợi hại, nhưng không biết nó có giống như ta không." 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phi-thien-ha-than-y-dai-tieu-thu/3071004/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.