Trong phòng khách, khuôn mặt Vân Thiên Vũ đầy hắc tuyến, vốn là nàng cho rằng Tiêu Cửu Uyên sẽ cười nhạo nàng cuồng dại uổng công, kết quả hắn không có cười nhạo nàng cuồng dại uổng công, nhưng lại hoài nghi nàng là giả mạo.
Con ngươi Vân Thiên Vũ nhàn nhạt nhìn về Tiêu Cửu Uyên, đang muốn giải thích mình chính là Vân Thiên Vũ.
Tiêu Cửu Uyên lại âm lãnh mở miệng, trên mặt tuấn mỹ hiện đầy sát khí bén nhọn.
"Vĩnh Ninh Hậu phủ Đại tiểu thư cho tới nay đều là người hèn yếu vô năng, bằng không cũng sẽ không bị người trong phủ khi dễ, nhưng tính tình ngươi dẫu có chết cũng không nguyện thua thiệt, nếu như ngươi là thật Vân Thiên Vũ, nhiều năm như vậy làm sao sẽ để cho người ta khi dễ đây."
"Cho nên ngươi là giả mạo."
Lời của Tiêu Cửu Uyên không phải là câu nghi vấn, mà là khẳng định, quanh người hắn xoay mình hiện đầy lệ khí, đồng mâu tràn đầy sát khí, cả người âm trầm chí cực.
"Ngươi đến tột cùng là người nào? Vì sao đến gần bổn vương, còn nói người sát hại bốn vị hôn thế trước kia của bổn vương, chính là ngươi, còn Vân Thiên Vũ còn chân chính đã bị ngươi giết, ngươi thay thế."
Lời của Tiêu Cửu Uyên sau khi hạ xuống, trên người thả ra uy áp cường đại, uy áp áp bách này làm cho thân thể Vân Thiên Vũ trầm xuống, chỉ cảm thấy trên đỉnh đầu phương giống như có núi lớn đè xuống, để cho nàng động cũng không nhúc nhích được.
Đây chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phi-thien-ha-than-y-dai-tieu-thu/3070932/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.