Editor: Huynhnhu142
Vân Thiên Vũ cữngkhông có vì Tiêu Dạ Thần đưa thuốc tới cho nàng, liền cao hứng, ngượclại là bộ mặt hoài nghi nhìn chằm chằm Tiêu Dạ Thần.
”TiêuDạ Thần, ta giống như cùng ngươi không có giao tình gì, ngươi lúc trướcvẫn giúp ta, bây giờ còn đưa thuốc tới cho ta, nói đi, ngươi đến tộtcùng có mục đích gì, muốn từ trên người ta được chỗ tốt gì.”
Vân Thiên Vũ căn bản không tin tưởng trên đời này có người không cầu hồibáo, Tiêu Dạ Thần lần nữa giúp nàng, nhất định có mục đích của hắn.
Chẳng qua là Vân Thiên Vũ bây giờ không nghĩ ra, trên người nàng có thứ gì để Tiêu Dạ Thần nhìn trúng.
Lời của Vân Thiên Vũ khiến cho Tiêu Dạ Thần có một chút mất mác, thật rathì hắn thật không người thích xen vào việc của người khác, bình thườngkhông biết bao nhiêu người nghèo khó vất vả, cũng mặc kệ.
Thiên hạ này có bao nhiêu người không như ý, mắc mớ gì tới hắn a.
Nhưng hôm nay hắn thấy Vân Thiên Vũ vì mạng sống, khổ khổ giãy giụa, hết lầnnày tới lần khác như vậy nàng còn không từ bỏ, điều này làm cho hắn coitrọng nàng hai phần, cho nên mới phải nhất thời hảo tâm giúp nàng.
Về phần đưa thuốc, hắn chẳng qua là cảm thấy làm người tốt làm đến cùng,nhìn nàng bị thương nặng như vậy, coi như là đại phu, không có thuốccũng không có biện pháp.
Tiêu Dạ Thần vừa nghĩ vừa nhếch mày, mắt nhỏ dài đào hoa, tràn đầy đau lòng, một cái tay còn che lồng ngực của mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phi-thien-ha-than-y-dai-tieu-thu/3070780/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.