“Chỉ là một cây nhân sâm thôi, hà tất phải tính toán chi li?” Mạc Tử Ngọc nhẹ giọng cười nói. 
Lục Tiếu hừ một tiếng: “Tính toán chi li? Ngươi trở nên hào phóng từ khi nào vậy? Đừng quên viện này chỉ có một cây nhân sâm, do Vương phi ban thưởng, thực đơn ngươi làm cho thế tử cũng có nhân sâm, hiện giờ không có một cây này, sau này ngươi nấu cháo thế nào?” 
Hồng Tiêu bưng một khay trái cây đi vào, khuyên nhủ: “Cô nương nếu hiện giờ không muốn truy cứu, ngươi cũng không cần ở bên cạnh châm ngòi thổi gió!” 
“Hiện giờ bào nhị tức phụ nhi nổi danh đầu, người này tham là vì cấp Khổng ma ma bổ thân mình, nếu ta đem nhân sâm đòi về, không chỉ có vẻ không phóng khoáng, lại còn để lại thanh danh khắt khe với hạ nhân.” Mạc Tử Ngọc nhàn nhạt nói, “Nhưng chuyện của bào nhị tức phụ cũng không thể cho qua, Hồng Tiêu, ngươi cảm thấy việc này nên làm thế nào cho phải?” 
Hồng Tiêu hơi hơi sửng sốt, con ngươi lay chuyển: “Cô nương hỏi lại ta, việc này ta cũng không biết nên làm thế nào cho phải, vẫn là để cô nương quyết định đi.” 
“Ai, lần trước thu thập Vương tỷ như thế nào, lần này cứ thế mà làm thôi!” Lục Tiếu nôn nóng dậm chân, “Không cho bà ta ra oai phủ đầu, kẻo bà ta không biết viện này ai làm chủ!” 
“Cô nương, nếm thử quả đào này đi.” Hồng Tiêu đưa cho Mạc Tử Ngọc một quả đào, lại gật gật cái trán Lục Tiếu, “Nha đầu ngốc, lần trước thu thập Vương tỷ đó là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phi-kinh-hoa-nhat-pham-doc-y/194303/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.