Lục Chấp thấy Giản Úc té xỉu, thần sắc ngưng trọng, cúi người ôm ngang Giản Úc lên. 
Hắn vừa mới mơ hồ nghe được Giản Úc nhắc tới từ "xe", hẳn là có ý tứ bình xịt hen suyễn đang ở trên xe. 
Trước khi Lục Chấp ôm Giản Úc rời đi, hắn quay đầu nói với người Lục gia phía sau: "Đây là lần cuối cùng. Nếu sau này vẫn còn có người phản đối việc của tôi với Giản Úc, đừng trách tôi không lưu tình." 
Ánh mắt hắn rất sâu, sắc mặt lạnh như băng, từng câu từng chữ phảng phất như mang theo băng sương. 
Nháy mắt, những người Lục gia có mặt ở đó, mỗi một người sắc mặt đều cứng đơ. 
Bọn họ đều biết thủ đoạn của Lục Chấp, nếu Lục Chấp không so đo còn tốt, một khi hắn đã so đo, vậy thì hậu quả tuyệt đối không phải ai cũng có thể dễ dàng chấp nhận được. 
Từ lúc một nhà cô Năm bị Lục Chấp làm cho sợ hãi, phải suốt đêm chạy ra nước ngoài, là có thể nhìn thấy được sự lợi hại của hắn. 
Đại sảnh nhất thời im lặng không một tiếng động, tất cả mọi người giống như bị ấn phải nút tạm dừng. 
Giờ khắc này, bọn họ giống như Giản Úc, phảng phất như bị tước đoạt đi không khí, không thể hô hấp được. 
Lục Chấp cũng không nói nhiều thêm nữa, xoay người ôm Giản Úc bước nhanh ra chỗ để xe bên ngoài nhà cũ. 
Chờ bọn họ rời đi, mọi người rốt cuộc mới có thể hít thở bình thường được, hai mặt nhìn nhau. 
" 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-om-yeu-muon-lam-ca-man-trong-truyen-nguoc/3327645/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.