Vẻ mặt Giản Úc rầu rĩ không vui mà về phòng ngủ. 
Cậu cởi ra áo khoác, dựa vào đầu giường phát ngốc. 
Chẳng lẽ thật sự phải đi học sao? 
Nhưng mà cậu thật sự không muốn đi thì làm sao bây giờ? 
Giản Úc một bên cầm túi sưởi ấm, một bên tự tìm đối sách. 
Đột nhiên, linh quang của cậu chợt lóe. 
Nếu vì những lý do chủ quan mà không muốn đi học sẽ bị Lục Chấp ngăn cản, vậy nếu như gặp lý do khách quan thì có khi cậu không cần phải đi học thì sao? 
Giản Úc nghĩ tới biện pháp này, đôi mắt lập tức sáng lên, sau đó lấy di động. 
Bác sĩ duy nhất mà cậu quen biết chỉ có Lâm Bác Vũ thôi, chỉ có thể nhờ hắn giúp một chút. 
Giản Úc vì không phải đi học, xưa nay chưa từng tích cực như vậy, lập tức nhắn tin wechat cho Lâm Bác Vũ: [ Bác sĩ Lâm, anh có bận không? ] 
Rất nhanh, Lâm Bác Vũ đã trả lời lại: [ Không bận, vẫn đang ở văn phòng trực ban, làm sao vậy? ] 
Giản Úc nhanh chóng gõ chữ: [ Có một chuyện có thể nhờ anh giúp một chút được không? ] 
[ Lâm Bác Vũ: Chuyện gì? ] 
[ Giản Úc: Là như này, tôi cảm thấy thân thể của mình quá yếu ớt, không thể đi học được, nhưng mà Lục tiên sinh không tin, anh có thể nói với anh ấy chuyện này được không? ] 
Lâm Bác Vũ bên kia ngừng một chút rồi mới tiếp tục trả lời: [ Thân thể của cậu đúng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-om-yeu-muon-lam-ca-man-trong-truyen-nguoc/3326286/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.