Tú bà vẫn như lệ cũ, phao tin ra ngoài, khiến người ta tranh nhau ra giá. Gã nam nhân béo tốt từng ức h.i.ế.p Bích Vân kia, nhất thời nổi hứng vào lầu, vừa đúng lúc gặp phải chuyện này.
Hắn ta xoa xoa mặt, cười cười. Hai trăm lượng, Ly nương đêm nay thuộc về hắn ta rồi. Bích Vân cùng tú bà cãi nhau một hồi, nhưng không ngăn cản được.
Ly nương ngoan ngoãn đi theo gã nam nhân vào phòng. Bích Vân nắm c.h.ặ.t t.a.y ta, lòng bàn tay nàng ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Ngọc Kiều Nhi muốn hát một khúc, nhạc công gảy dây đàn, thổi ống tiêu, tiếng nhạc huyên náo ồn ào, át đi mọi thanh âm khác.
Khúc hát kết thúc, lầu trên vẫn không có động tĩnh gì, Bích Vân lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, buông tay ta ra.
Ngày hôm sau, mặt trời đã lên cao, vị khách kia vẫn chưa thức dậy. Tú bà nịnh nọt cười, đến gõ cửa phòng, không thấy ai trả lời, liền đẩy cửa bước vào. Căn phòng yên ắng, rèm buông thấp.
Bà ta vén rèm lên nhìn, thấy gã nam nhân trợn trừng hai mắt như mắt trâu, n.g.ự.c bị cắm một con d.a.o găm. Con d.a.o găm kia dát vàng nạm ngọc, chính là vật trước đây hắn dùng để làm nhục Bích Vân.
Giờ đây, nó đã cướp đi mạng sống của hắn. Ly nương cuộn mình ở cuối giường, cũng như người đã chết.
Tú bà vừa la lối vừa chạy ra khỏi phòng, sai người đi báo quan, rồi lại thu dọn rất nhiều bạc để lo lót. Bà ta hận đến nghiến răng nghiến lợi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nuong/3712892/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.