🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tiểu Vân đưa tay sờ lên má ta, nghẹn ngào nói: "Dì Thu, dì là người tốt, dì sẽ không như vậy. Dì hãy đợi con, con sẽ cố gắng thi vào xưởng dệt, sau này dành dụm đủ tiền, con sẽ đến đón dì về nhà."



Ta mỉm cười, xoa đầu con bé: "Được, ta chờ con."



Ta lấy từ trong túi thơm ra một chiếc đê khâu bằng đồng nhỏ xinh mà ta yêu thích. Vẫn là vật mà ngày ta tròn mười lăm tuổi, cha gọi người bán hàng rong đi ngang qua lại, bảo ta tự mình chọn lấy.



Lúc đó, muội muội nhìn thấy, khóc lóc ồn ào đòi cha mua cho bằng được. Cha hứa đợi người bán hàng rong quay lại sẽ mua cho muội muội một cái y hệt, nhưng chẳng được mấy ngày thì cha không may trượt chân ngã xuống nước, nhiễm phải phong hàn, bệnh nặng rồi qua đời...



Sau khi bị bán vào lầu xanh, ta vẫn luôn mang theo chiếc đê khâu nhỏ bên mình, ngày đêm mong mỏi có thể trở về quê hương đoàn tụ cùng người thân.



Giờ đây, đeo nó vào ngón tay Tiểu Vân, vừa vặn như in. Cô bé nâng niu vuốt ve chiếc đê khâu, lông mày dần dần giãn ra.



Ta nhìn nàng, trong lòng chua xót vô cùng. Tiễn Tiểu Vân xong, ta lau nước mắt, cam chịu bước vào lầu.



Tiểu tư Lai Vượng cười khổ, giơ tay về phía ta, lại thêm một dấu răng đỏ chót.



Hắn ta tặc lưỡi nói: "Ồ! Cô bé này. Sau này hoặc là sẽ chịu thiệt thòi lớn, hoặc là, thật sự sẽ làm nên nghiệp lớn, khiến người ta không

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nuong/3712887/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Thu Nương
Chương 4
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.