Lục Quân Tắc nhìn nàng chợt “hồi phục thị lực” khóe miệng liền kéo nhẹ xuống.
Đại phu tới, khi đó trời còn chưa sang, Doãn Thiên Lương đã nôn không cón hơi sức gì. Chỉ nghe lão đại phu chuẩn mạch rồi nói hỉ với Lục Quân Tắc: “Chúc mừng Quận vương, tiểu Vương phi là có tin vui, tình hình như vậy đại khái còn phải kéo dài hai tháng, qua bốn tháng là tốt rồi, Quận vương đừng lo.”
Hẳn là không lo lắng.
Sờ sờ bụng của mình, thần kỳ, trong bụng có một vật nhỏ ở lớn lên, không cần ánh mặt trời hay mưa móc.
Lục Quân Tắc sai người trọng thưởng đại phu, lại gặp Doãn Thiên Lương đang nhẹ nhàng vuốt bụng.
“Cái này, không biết là Lục Nhân Giáp hay là Lục Điêu Thuyền.” Lục Quân Tắc nói, cũng nhìn bụng Doãn Thiên Lương.
“Sinh ra rồi biết thôi, chuyện đặt tên không phải là cha và mẹ làm chủ?” Doãn Thiên Lương nói. Hi vọng là bố chồng thực sự là đọc đủ thi từ ca phú để lấy một cái tên.
Chẳng qua là không biết đôi uyên ương già này chạy đi đâu chơi rồi.
Tính toán, ngày Doãn Thiên Lương mang thai là ở biên giới phía tây, quan trong là cha đứa trẻ, năng lực vận động của nòng nọc nhỏ cũng không tệ nha.
Những thứ kia tạm thời không xen vào, dưới mắt mỗi ngày nôn thật sự là hành hạ người, Doãn Thiên Lương gần giống, gần thành, gần bằng “thần tượng” toàn bộ phủ, ăn nôn nôn ăn, mỗi ngày đều lăn qua lăn lại nhiều lần, bất quá đúng là Lục Quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-yeu-dieu/2176209/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.