Dậy sớm, hình như mưa nhỏ dần, nha hoàn hầu hạ Doãn Thiên Lương thay quần áo, Doãn Thiên Lương thỉnh thoảng liếc trộm Lục Quân Tắc một cái, lại mặc quần áo trắng ... bùn lầy của trời mưa vui đùa với trai đẹp nha.
Nha hoàn ra cửa rót nước, trong nhà còn dư lại hai người vừa thua thập xong, lúng túng.
“Không phải là đồng ý trước mặt vi phu không cần phải giả bộ? Tại sao lại không nói lời nào?” Lục Quân Tắc cười hỏi.
Cười, cười quá mắc? Tôi là radio à, khi nào người mở ra đều nói chuyện đây? Chương trình phát thanh buổi chiều thứ ba còn được nghỉ ngơi đấy.
“Quận vương sớm.” Doãn Thiên Lương nói. Nói câu: “What is the weath-er like?” Sợ anh nghe không hiểu.
“Oh a, cũng thân mật như vậy, sau này trừ khi trước mặt người ngoài, đều không cần gọi Quận vương, xa lạ.” Lục Quân Tắc nói. Còn cười. Doãn Thiên Lương rất muốn đi qua véo da mặt anh ta. Còn thân mật hơn ...
“Vậy gọi là gì?” Doãn Thiên Lương hỏi. Gọi đá cẩm thạch? Quá dài.
“Gọi Đới Lễ hoặc là phu quân, hoặc là ... đá cẩm thạch, tảng đá thì thế nào?” Lục Quân Tắc hỏi.
“Vẫn gọi là Đới Lễ đi.” Doãn Thiên Lương nói. Người này lại giả say, hứ, nói một cách thẳng thừng với nàng có khác biệt gì, đều là giả bộ một chút.
Bởi vì mưa nhỏ, cho nên đội ngũ chuẩn bị lên đường. Còn có hai ngày là đến hém núi rồi.
Lên xe ngựa, Quận Vương phi dùng loại ánh mắt kỳ kỳ quái quái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-yeu-dieu/2176130/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.