Kinh ngạc trên mặt Hoắc Lũng Nguyệt chợt lóe rồi biến mất: “Tiểu Vương phi nói chuyện thật đả thương người, ta còn muốn sau này chúng ta sốn chung với nhau giống như tỷ muội.”
Doãn Thiên Lương lắc đầu một cái: “Ta không có thói quen tùy ý nhận thức thân thích.”
Sắc mặt Hoắc Lũng Nguyệt trầm xuống: “Đa tạ tiểu Vương phi chỉ giáo, cáo từ.”
Nhìn bóng lưng đi mất của cô ta, Doãn Thiên Lương trở mặt nhìn trời, người đang ngồi trong nhà họa từ trên trời rơi xuống, thật là không có biện pháp.
Vỗ vỗ đầu đen của tiểu công: “Tiểu công à tiểu công, mày hãy nhớ, đời này của mày có một người phụ nữ là tiểu thụ, để cho mày không có cách nào hưởng thụ cuộc sống, có nhớ không?”
Sau cây cột xa xa có một bóng người nhẹ nhàng che miệng, sợ mình bật cười ...
Bởi vì Doãn Thiên Lương đụng vào lông nên dĩ nhiên bị dị ứng, không chỉ trên tay, trên cánh tay và trên bắp chân bị gấu mèo cọ tới cọ lui cũng ngứa, vì vậy ăn xong cơm tối liền vội vã trở về phòng để Hương Châu xức thuốc cho nàng.
Hương Châu vẫn trước sau như một nhẹ giọng trách cứ nàng không nên đụng vào mấy con gấu mèo này, Doãn Thiên Lương cũng im lặng nghe, hiện tại trong phủ chỉ có hai con gấu mèo này nhìn còn thuận mắt chút.
Hương Châu đang quấn ống quần để bôi thuốc lên bắp chân cho nàng thì cửa chợt mở, Lục Quân Tắc như thường tiến vào, ánh mắt thấy hai bắp chân nàng thì sửng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-yeu-dieu/2176095/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.