Bước những bước nhỏtrở về phòng, thấy Lục Quân Tắc ngồi ở trước bàn trang điểm của nànghình như đang nhìn cái gì đó, nghe được tiếng nàng bước vào bả vai cònnhúc nhích một chút.
“Quận vương còn chưa ngủ?” Nhìn cái gì chứ? Xem chủ nhân của món đồ người ta đã trở về còn không có tự giác thế ?
Đi tới nhìn một cái, ánh mắt phóng to một chút xíu.
Háo sắc, nhìn cái gì không tốt, thế nào lại nhìn cái đó ... bản kiến thứcđộng phòng bao gồm các mặt thông dụng mẹ Vương phi cho nàng.
“Oh a, đây là cái gì?” Cầm cái hộp nhỏ hỏi.
Bà cô đây dùng đầu đánh cuộc không tin anh chưa có xem qua.
“Cái này? Mẹ ta cho ta, không biết là cái gì?” Doãn Thiên Lương đi tới bêncạnh anh ta, thuận tay liền từ trong tay anh ta cầm lấy cái hộp kia.
Hứ ! Muốn nhìn nàng đỏ mặt? Nàng còn muốn nhìn mặt anh ta đỏ đây. Xem anh giải thích thế nào cho Doãn ngốc tử.
Chuẩn bị tâm lý thật tốt, ngón tay làm như lơ đãng mở ra, nhìn kỹ một chút,sau đó nhìn Lục Quân Tắc: “A? Đây là cái gì? Tại sao cởi bỏ đây?
Nhìn kỹ gần chút nữa, ánh mắt tuyệt đối không thể mang ra khỏi chút sắc thái nào, nhất định phải thuần khiết như nước lạnh, nhạt như gió.
Dư quang liếc về Lục Quân Tắc, ánh mắt liền Chính Đại Quang Minh quay mặt nhìn anh ta: “Quận vương, hai người kia đang làm gì?”
Không tệ, mặt gần như không đổi sắc.
Mặt không chút thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-yeu-dieu/2176056/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.