Trước mắt nó dần dần biến hóa huyền ảo thành khói đang từ từ tiêu tán...
“Ngươi nhớ kĩ cho ta, nếu để cho ta gặp ngươi ta sẽ xé nát ngươi.” Giận đến nỗi ở trên trần nhà trực tiếp dẫm chân.
“Giọng điệu thật lớn.” Có người nói.
“Không tin ngươi đến ần đây.” Nhe răng trợn mắt đe dọa.
“Đều bị ta bắt gặp.” Vẫn là âm thanh kia, nhàn nhạt mang theo chút trêu trọc.
Sau đó, Doãn Thiên Lương bỗng nhiên thanh tỉnh, âm thanh này, là Lục Quân Tắc a.
Mở mắt, thấy hai tay mình đang gắt gao túm lấy cổ áo anh ta, chân lại bị anh ta kẹp lấy, khó trách có cảm giác hành động bất tiện.
Đại khái, có phải hay không lúc nàng ngủ thiếp đi, đem Lục Quân Tắc nghĩ thành tiểu Thần tiên vô lương tâm để đánh? Khó trách nàng cảm giác trần nhà nhà mình sao lại mềm như vậy, thì ra là đạp vào chân Lục Quân Tắc... Ách, làm sao bây giờ ? Ở thời điểm này lộ ra nguyên hình rồi hả?
Sau đó, Doãn Thiên Lương không nói một câu, buông lỏng tay ... tận lực bắt trước người sau khi bị quỷ nhập ... quỷ đi rồi, thể xác mềm nhũn bất tỉnh, đại khái chính là như vậy.
Lục Quân Tắc kia lại bóp mặt nàng: “Hả? Đã xong rồi? Chẳng lẽ quỷ nhập vào người?”
Không để ý tới, giả chết.
“Xem ra muốn mời người tới đuổi quỷ.” Lục Quân Tắc nói.
Đuổi đi, bà cô ta mới vừa chân chính đóng gói xong, sợ anh sao. Tiếp tục ngườiủ mê man chờ anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-yeu-dieu/2176046/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.