“Không quan hệ, ta không sợ.” Tôi chỉ sợ người anh không đẹp lãng phí ánh mắt của tôi.
“Ta cũng không sợ.” Lục Quân Tắc chợt nói một câu như vậy, nhìn Doãn Thiên Lương trừng tròng mắt nhìn anh ta liền bổ sung: “Bổn vương đã nói qua sẽ không miếm cưỡng nàng, nàng còn sợ gì? Chẳng lẽ sau này đến mùa hạ nàng cũng ngủ như vậy? Mùa hạ ở Thương Ngô rất nóng, cứ như vậy sẽ rất nóng.”
Mùa hè? Không chừng đến mùa hè anh cũng ngủ ở đây, đến lúc đó hãy nói. Nhưng, người ta đã nói như vậy, mình là một Quận chúa ngây ngô nếu còn xấu hổ sẽ không tốt.
“A.” Sau đó vén chăn lên, rón rén cởi quần áo, cởi đến chỉ còn dư lại quần áo trong sau đó lần nữa chiu trở về chăn, đưa lưng về phía Lục Quân Tắc.
“Oh a phu nhân, nàng định đưa cái gãy cho phu quân nhìn?” Lục Quân Tắc lại hỏi.
Nói nhảm nhiều như vậy, yêu cầu nhiều như vậy, đứa nhỏ xui xẻo nhà ai?
“Thói quen ngủ của ta như vậy.” Doãn Thiên Lương nói.
“A.” Lục Quân Tắc phát ra một âm.
Rốt cục cũng yên lặng. Ngủ một giấc còn phiền toái như vậy.
Đang đếm dê lại nghe Lục Quân Tắc nói: “Thật ra thì, ta có thói quen ngủ phía ngoài.”
Má nó. Tảng đá chết tiệt, đập phá có phải hay không?
“A, vây có muốn đổi chỗ hay không?” Doãn Thiên Lương hỏi.
“Tốt.” Lục Quân Tắc nói, thật đúng là ôm chăn ngồi dậy.
Lăn qua lăn lại xong rồi, tình trạng bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-yeu-dieu/2176019/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.