Trở về phòng, thời gian còn sớm, vào lúc này mà đi nằm ngủ có chút không được, hơn nữa ... căn bản cũng không ngủ được, hay là tìm chuyện gì để làm, chuyện gì thích hợp cho hai người mới tân hôn làm đây?
Uống trà.
Uống đến ấm thứ ba, Doãn Thiên Lương uống không trôi nữa, ngược lại nhìn người đà ông đối diện uống rất dễ chịu, cái kho khá lớn.
“Ta mệt mỏi, ngủ trước.” Doãn Thiên Lương nói. Ngốc tử có chỗ tốt một chút chính là có thể bớt đi đoán tâm tư người khác, muốn làm gì thì làm.
“A.” Hai ngày nay Lục Quân Tắc đối với âm đơn này có vẻ yêu cuồng nhiệt.
Đứng ở mép giường cân nhắc một chút nên nằm ở bên ngoài tốt hơn, rời giường dễ dàng, để nguyên quần áo nằm xuống giường kéo chăn chùm lên đến đầu, Doãn Thiên Lương chốn ở trong chăn đếm dê, vừa để ý đồng tĩnh trong phòng, thật đúng là ban đêm yên lặng ... tiếng đá cẩm thạch uống nước cũng không có.
Bởi vì trong hang ổ dưỡng khí tương đối ít, hơn nữa đến cổ đại này rất nhiều ngày đã thành thói quen ngủ sớm, công thêm mấy ngày nay lăn qua lăn lại rất mệt mỏi, cho nên Doãn Thiên Lương rất nhanh đã ngủ thiếp đi.
Trong mộng, Doãn Thiên Lương biến thành người đẹp diêm dúa lẳng lơ trong cái quảng cáo kia, trước mặt là biển rộng xanh thẳm, nàng dùng một loại tư thế cực kỳ duyên dáng ôm biển rộng vào trong ngựa, chỉ cảm thấy bụng càng ngày càng trướng ... nước biển này thật khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-yeu-dieu/2176016/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.