“Viên phòng?” Lục Quân Tắc hảo tâm giúp nàng nói xong.
Doãn Thiên Lương gật đầu một cái. Vốn nàng muốn nói ... lên ... giường.
“Cho nên?” Lục Quân Tắc lựa chọn câu hỏi.
“Cho nên việc cưới thiếp ngài đừng chậm trễ.” Doãn Thiên Lương nói.
“Là chuyện như vậy?” Lục Quân Tắc hỏi.
Doãn Thiên Lương gật đầu: “Tạm thời là những thứ này.”
“Ngủ đi.” Lục Quân Tắc dọn ra nửa giường cho nàng, còn mình ngã xuống ngủ tiếp.
Nói chuyện tốt như vậy? Có phải say rượu chưa tỉnh hay không? Nhỡ ra nửa đêm về snga hắn tỉnh, thú tính đại phát sẽ phá hủy mình ...”
“Bản vương sẽ không cố ép phụ nữ không muốn.” Lục Quân Tắc nhắm mắt lại ném cho nàng một câu nói, sau đó lật người vào trong, để lại một nửa giường phía ngoài.
Mình laoy hoay nửa ngày không xong với cái giường kia cùng so sánh với cái giường mềm mại trước mắt này... Doãn Thiên Lương ôm chăn trở về cẩn thận nằm xuống, đem mình thiếu chút nữa giống như thi thể mới khai quật trong mộ.
Lật người nằm hướng ra ngoài, đặp vào mắt cũng là màu đỏ, bị mày đỏ này kích thính, Doãn Thiên Lương vẫn ngủ thiếp đi rất nhanh.
Đánh thức bọn họ chính là nha hoàn. Vỗn mang theo vui vẻ đi vào hầu hạ, bọn nha hoàn thấy quần áo hai người vẫn đầy đủ không khỏi sửng sốt một chút. Doãn Thiên Lương đứng dậy xuống giường đánh răng rửa mặt thay y phục, sau khi gặp lại Lục Quân Tắc thì cũng chỉnh lý xong tất cả rồi.
Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-yeu-dieu/2176010/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.