Chung sống cho tới trưa, Doãn Thiên Lương cảm thấy không khí nơi này nhẹ nhõm hơn Trạm vương phủ nhiều, Quận Vương phi tương đối hoạt bát, rất thích cười, Doãn Thiên Lương phát hiện mình rất thích nhìn bà ấy cười, bà ấy cười như có một loại ma lực, làm cho người ta nhìn liền không rời tầm mắt, muốn cùng cười với bà ấy.
Đá cẩm thạch, Quận Vương phi nói cho nàng biết, đại danh của đá cẩm thạch là Lục Quân Tắc, tên chữ là Thế Lễ, nhà mẹ Quận Vương phi họ Hạ, để cho nàng gọi là Hạ di.
Lục Quân Tắc sáng sớm đã đi ra ngoài, buổi tối trở lại kinh ngạc thấy hai người đang tán ngẫu vui vẻ. Thấy hắn trở lại, Quận Vương phi nói cho hắn biết, các nàng ăn rồi, nếu hắn chưa ăn thì tự mình ăn đi.
Khi hắn ăn cơm, Quận Vương phi kéo Doãn Thiên Lương nói chuyện tiếp.
“Tương nhi à, chúng ta giải đố tiếp đi.” Quận Vương phi nói.
“Hạ di, cái đó, ta có chút mệt mỏi, đi ngủ trước, ngài cũng nghỉ ngơi sớm đi.” Doãn Thiên Lương nói. Đá cẩm thạch ở đó, không khí cũng hóa đá theo.
“Mệt mỏi, đi ngủ sớm một chút đi, Tương nhi, ngày mai chúng ta hãy nói.” Quận Vương phi nói. Bà nói đây là vì không muốn bại lộ thân phận của Doãn Thiên Lương.
“A, tốt. Hạ di ngủ ngon.” Doãn Thiên Lương nói. Trời đất mới chập choạng liền đi.
Nhìn nàng đi, Quận Vương phi ngồi vào bên người con trai: “Một bãi cỏ xanh, đoán một loài hoa.”
Lục Quân Tắc giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-yeu-dieu/2175997/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.