Vốn Trạm vương phi tính toán đưa nàng hồi cung, nhưng Doãn Thiên Lương nói mấy ngày không gặp mẫu thân sẽ rất nhớ, cho nên không muốn hồi cung.
Còn cố ý cúi thấp đầu, một bộ dạng ủy khuất, dẫn tới Trạm vương phi hỏi nàng thế nào. Doãn Thiên Lương lúc này mới hết sức “ngượng ngùng” nói sau khi Hoàng hậu nương nương dắt tay nàng, sau đó các vị quận chúa không để ý đến nàng nữa. Trạm vương phi nghe xong gật đầu, nói hồi cung trước rồi nói ý định cho Thái hoàng thái hậu và lão thái quân mới phải.
Trở về tẩm cung của lão thái quân, lão thái thái đang nghỉ trưa, Doãn Thiên Lương liền dẫn Trạm vương phi vào trong điện mình ở, cung nữ và thái giám đều không có ai, đoán chừng cho là nàng không có trở về nhanh như vậy nên cũng đi nghỉ trưa rồi. Vén rèm lên, một con mèo đen đột nhiên hướng về trước mặt các nàng đánh tới, hoàn hảo là Doãn Thiên Lương có học qua chút võ thuật, nói thì chậm nhưng xảy ra thì rất nhanh, Doãn Thiên Lương nhanh chóng ôm Trạm vương phi xoay một vòng tránh khỏi con mèo kia. Trạm vương phi giương mắt kinh ngạc, vỗ vỗ ngực, hiển nhiên là bị kinh sợ nho nhỏ.
“Đã xảy ra chuyện gì?” Trạm vương phi có chút tức giận.
“Mẫu thân, ta cũng không biết. Ngài không sao là tốt rồi, ta đỡ ngài một lát.” Doãn Thiên Lương nói. Nàng cũng muốn biết ở đâu ra một con mèo đen quỷ dị khiến người sợ hãi vậy. Rất may động tác nhanh, nếu không khuôn mặt đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-yeu-dieu/2175972/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.