Mấy hôm nay thời gian nghỉ ngơi của Cẩn Nương trở nên quy luật, buổisáng thỉnh an xong, theo lệ cũ đi đến chổ của Quế ma ma học quy củ chừng một canh giờ. Tuy rằng không có gì đặc biệt lắm nhưng Cẩn Nương vẫnnguyện ý học thêm chút này nọ để hiểu biết nhiều hơn. Ngày hôm đó xảy ra chuyện như vậy nên Cẩn Nương không nhịn được muốn cùng Quế ma ma nóimột chút. 
Quế ma ma nghe Cẩn Nương thuật lại xong liền gật đầu, “Tài tử làm nhưvậy là đúng. Quản thúc hạ nhân trong viện cũng là chuyện quan trọng. Dùsao người trong viện đều là thể diện của mình, nếu như Tài tử quản thúctốt thì cũng chứng tỏ được năng lực của Tài tử”. 
“Ma ma nói phải. Ta cũng nghĩ như vậy, chẳng qua ta lo lắng bọn hạ nhân không nghe lời”. Cẩn Nương quả thực có chút lo âu. 
Quế ma ma cười nói “Lục tài tử có phần xem nhẹ mình. Tuy bọn hạ nhân đều hầu hạ nhiều năm ở trong phủ, nhìn gian manh nhưng cũng là biết tốtxấu. Trước đây Lục tài tử không có phẩm cấp thì tất nhiên e ngại nhưngbây giờ cũng không giống với trước kia, điểm này không có gì đáng lolắng.” Trừ phi có người đầu óc bị teo lại mới có thể dám đối nghịch vớiCẩn Nương. 
Cẩn Nương ngẫm nghĩ một chút, cảm thấy đúng thật là đạo lý này. “Quế ma ma nói rất đúng, là ta hồ đồ”. 
“Không phải Tài tử hồ đồ mà do hai ngày nay rối ren, sợ là tài tử khôngnghĩ đến những tiểu tiết này. Lão nô chỉ là lão bà nhàn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-xinh-dep/2457247/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.