Chu di nương khóc sướt mướt, tựa như Lục Cẩn Nương sắp đi vào chổ chết. Cẩn Nương nhíu mày, thầm nghĩ trên mặt Chu di nương nhìn thương tâm như vậy, kỳ thật trong lòng khỏi phải nói nhất định cao hứng muốn chết. 
"Được rồi, Mẫu thân đừng khóc nữa. Xem trên khăn tay người kìa, đều là mùi gừng. Từ xa mà nữ nhi đã ngữi thấy, lần sau chấm một ít thôi, để tránh bị người khác nhìn ra." 
Chu di nương thế này mới ngượng ngùng hỏi, "Cẩn Nương, mùi gừng này rất nồng sao?". Tiếp theo lại có chút tự đắc nói, "Đây là ta cố ý chuẩn bị, muốn khóc lên cho có vẻ thương tâm một chút." 
Lục Cẩn Nương hoàn toàn im lặng, có một mẫu thân như thế thật tình không biết nói cái gì cho phải. Nàng còn nhớ rõ khi nàng cự tuyệt tiến vào vương phủ làm thiếp. Việc này không biết như thế nào lại đến tai Chu di nương. Vẻ mặt Chu di nương như đưa đám, luôn miệng mắng nàng ngu ngốc. Sau đó, nàng nói sẽ làm vợ kế Hàn Thịnh, Chu di nương mới thôi không ầm ĩ, còn tỏ ra hết sức đắc ý. Tiếp theo liền vênh váo với mọi người, trong phủ ai ai đối với Chu di nương cũng không dám đắc tội. 
"Mẫu thân thật cao hứng đi!". Cẩn Nương biết rõ tâm tư Chu di nương nhưng vẫn là nhịn không được hỏi. Tựa hồ sau khi nhận được câu trả lời, Cẩn Nương mới có thể hoàn toàn bỏ đi kỳ vọng với nàng. 
Quả nhiên Chu di nương cười rộ lên, "Nữ nhi à, trước kia ta xem con suốt ngày hồ đồ. Bây 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-nu-xinh-dep/109967/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.